P/s: cầu mọi người ủng hộ kẹo, hoa hoặc qua momo số 0369442379 ạ. cảm ơn.
cửa biển cần giờ, nguyễn toản đứng trên tầu lê hoàn 980, nhìn tin lê huy truyền lại khẽ mỉm cười, quay sang ngọc cẩm nhàn nói:
“ ngươi bảo trịnh nhất tẩu tiếp tục quấn lấy nguyễn văn trương. đồng thời cử một nhánh tiếp ứng đặng tiến đông tiến lên. hoàn thành xong, bọn chúng có thể rút.”
ngọc cẩm nhàn gật đầu:
“ vâng.”
đúng lúc này, tony đặng cũng chạy lại:
“ thưa vương gia, chúng ta đã có thể xác định tương đối được lịch con triều. khoảng hai ngày tới, thủy triều lên cao nhất lúc năm giờ, thấp nhất lúc bảy giờ.”
nguyễn toản cầm lấy, xem kỹ, nói:
“ tốt. thủy lôi chuẩn bị chu đáo. ba ngày nữa chúng ta công.”
“ vâng.” tony đặng vội đáp.
......
bên trong thành gia định, nguyễn ánh nghe tin thua trận từ nam vang, bình thuận, cam ranh cả người xụi xơ, tóc tai rối bù, nhìn quanh:
“ các ngươi có kế sách gì không?”
tất cả im lìm, nguyễn ánh quát:
“ câm hết cả ư?” rồi nhìn lê quang định:
“ ngươi nói?”
lê quang định vuốt mồ hôi, vội đáp:
“ thưa vương, chúng ta có thể dồn toàn quân lên biên hòa, tiến hành đổi thành, chúng chiếm gia định, ta lấy quy nhơn.”
nguyễn ánh nghe xong, cười lớn:
“ ngu xuẩn. ngươi nghĩ đánh từ đây ra bao lâu, chưa kể dù chiếm được, chúng ta cũng khác gì tự đưa mình vào rọ.”
lê quang định cúi đầu im lặng. bên cạnh đặng đức siêu cẩn trọng, nói:
“ thưa vương, nguyễn văn thành vẫn đang cầm cự được ở ba nam chưa bại. ta có thể rút quân từ dinh long hổ, gia định qua. 6 vạn quân có thể tốc chiến tốc thắng, lấy nam vang thay gia định. bảo toàn lực lượng là quan trọng nhất. chỉ cần còn người sẽ gây dựng lại được.”
nguyễn ánh vốn lòng cũng bản ý vậy, nhưng trước tướng sĩ, lắc đầu:
“ không thể chưa đánh đã chạy. không ta còn mặt mũi nào với các binh lính đang chiến đấu ngoài kia.” ngẫm lúc, tiếp:
“ nguyễn văn chấn, tôn thất hiệp mỗi người dẫn theo một nhánh qua ba nam, biên hòa tiếp viện. cấp tốc cho ta.
còn những người khác, tạm thời về nghỉ ngơi, nhân chúng chưa tới, mau nghĩ cách đối phó cho ta.”
“ vâng.” tất cả như được giải thoát, nhanh chóng đáp ứng rồi rời đi.
đại điện trống trơn, nguyễn ánh cũng ngồi sụp xuống, ngủ gục.
......
nguyễn văn trương cắm mắt cắm mũi chạy, thấy cắt đuôi được đặng tiến đông chỉ còn lũ hải tặc, khẽ thở phào, cho quân đi chậm lại. đang suy nghĩ để làm sao lấy công chuộc tội, thì một tầu xuất hiện. chưa kịp chuẩn bị thì trên bong, bá đa lộc cười:
“ tướng quân lâu không gặp, ta có tin vui cho ngài đây.”
nói xong, để nguyễn văn phấn ném qua một tên hải tặc bị bắt, tiếp:
“ hôm nay vô tình bắt được hắn. qua tra khảo, hắn khai chúng có một nhánh ở gần cửa cần giờ, chuẩn bị công gia định. tướng quân xem có thể tương kế tựu kế không?”
nguyễn văn trương xem kỹ, ánh mắt rực sáng, gật đầu:
“ có thể. để ta cho người liên hệ vương. với các ngài đến, chúng ta đi cùng cho an toàn.”
bá đa lộc cười:
“ được.”
có thêm trợ giúp, quân nguyễn dường như càng tiến càng thuận lợi.
......
hôm sau, tất cả tập trung trong phủ, nguyễn ánh lập lại câu hỏi, nhưng ai nấy đều im lặng. đúng lúc không biết xử lý sao, một tên thám báo chạy lại:
“ thưa vương, nguyễn văn trương tướng quân truyền tin lại.”
nguyễn ánh cầm lấy, xem qua, hơi hòa hoãn, nói:
“ trương tướng quân tuy thua nhưng có cách có thể chuyển bại thành thắng. cần chúng ta đem quân phối hợp ở thất kỳ giang, ai có thể lĩnh mệnh.”
chưa ai đáp thì từ ngoài lê văn duyệt cùng võ tánh ôm thương tiến lại:
“ thưa vương, để hai chúng thần lãnh binh, lấy công chuộc tội.”
nguyễn ánh thấy hai người, chua xót định khuyên, võ tánh nói:
“ đánh thủy chiến chỉ cần dụng binh khéo là được, không cần đánh chiến, lên thương thế chúng thần không ảnh hưởng. mặt khác, ở đây không ai có thể đánh thủy chiến bằng thần cùng lê văn duyệt. mong vương cho phép.”
nguyễn ánh nhìn sắc mặt tất cả, thở dài:
“ được. vậy hai ngươi mang 2 vạn thủy quân, 500 chiến thuyền về thất kỳ giang phối hợp nguyễn văn trương.”
hai người khom người, đáp:
“ vâng,”
........
đêm tối, nguyễn ánh đang chong đèn, thì võ tánh cùng nguyễn cảnh tiến lại, hai người nhìn nhau, sắc mặt chần chờ. thấy vậy, nguyễn ánh nói:
“ nơi đây không có ai.