Năm ngày sau, ngọc như đi đến phòng giam nằm ở cửa nam, khóc sướt mướt:
" quan sai, quan sai. con đến nộp tiền bảo lãnh cho phu quân."
" tên phu quân nhà ngươi là gì, bị bắt ở đâu , hôm nào."
Ngọc như lần lượt trình bầy, sau đó được lính canh dẫn đi làm hàng loạt thủ tục như kê khai: xác minh đúng là người thăng long, nộp tiền bảo lãnh.....hoàn thành xong được dẫn đến một phòng giam tận sâu bên trong cùng, phúc linh đang nằm ngơ ngắc, thấy người đến khẽ nhíu mày. tên lính canh quát:
" ngươi đi ra đi, vợ ngươi đã bảo lãnh, ngươi có thể rời đi. đàn ông con trai mà để vợ mình lo lắng vậy."
Phúc linh nghe vậy, đứng lên đi ra, cả người bốc mùi, tên sĩ quan nhíu mày:
" đi mau lên, lần sau không được gây rối nơi công cộng nữa."
Ngọc như dẫn phúc linh ra ngoài. đi một đoạn, phúc linh nhìn ngọc như cáu gắt:
" tại sao ngươi bây giờ mới đến?"
Ngọc như nhếch mép:
" đang tìm biện pháp cứu trương tướng quân, quên mất ngươi. con trai gì chịu khổ chút đã không chịu được?"
" hừ." biết đôi co không lại với ngọc như, phúc linh nói:
" vậy ngươi có cách cứu trương tướng quân chưa.? như thế nào?"
Ngọc như che mũi:
" hôi quá, người về thay đồ đi rồi ta nói."
Phúc linh nghe vậy, cũng nhanh chóng bước đi.
.........
Thay đồ xong, phúc linh nghe ngọc như nói xong kế hoạch không khỏi cảm khái:
" được. không ngờ ngươi nghĩ ra được. gậy ông đập lưng ông."
" lần này cẩn thận chút. tối nay bắt đầu."
" tốt. ta về chuẩn bị."
........
Trong trại giam, hồ thức nhìn lấy trương tấn bửu, miêu ức thần sắc mờ mịt, khẽ lắc đầu. quay lại nhìn những tên chuyên gia do vương gia cử đến, cảm thán:
" thật không ngờ chỉ các đơn giản vậy lại khiến những kẻ mãnh tướng cũng trở lên thế này. mọi người thật giỏi."
Một người lắc đầu:
" tất cả đều do vương gia chỉ dẫn. mọi phương phâp cũng đã bàn giao. nếu các ngài còn gì chưa hiểu có thể viết thư, chúng tôi sẽ giải đáp."
" vậy thì cảm ơn nhiều." rồi nhìn tên lính bên cạnh, nói:
" ngươi sắp xếp cho mọi người nghỉ ngơi."
" vâng."
Khách sáo vài câu, mọi người rời đi. hồ thức cũng quan sát một lượt, nói với những người còn lại:
" đêm nay sẽ có biến. mọi người cẩn thận."
" vâng."
.........
Từ khi bị bắt, trương tấn bửu cùng miêu ức dù bị liên tục ép cung nhưng không khai lấy một lời. nguyễn toản ban đầu muốn đầu độc bằng nha phiến nhưng cách đó chỉ có tác dụng nhất thời, nhưng người này nếu được cứu ra cũng rất khó nhận được sự trọng dụng, nên đã sử dụng biện pháp tâm lý.
Biện pháp mà nguyễn toản sử dụng đó là giam giữ mỗi người trong một căn phòng kín, được quét sơn màu trắng và không cho phép ngủ. cùng với yêu cầu đọc đi đọc lại một tờ giấy nghi lại chi chiết những ưu điểm của nhà tây sơn như: " đánh ngoại xâm bảo vệ tổ quốc."; "miễn thuế và chính sách người người có ruộng."...... nếu không đọc thì bị tra tấn cả ngày.
Và tất nhiên ban đầu hai người rất kiên trì không đọc nhưng dưới sự đói, mệt và đòn đau, đã lựa chọn thoả hiệp để giảm cường độ đau đớn.
Biện pháp tỏ ra vô cùng hữu ích. tẩy não cùng nhồi sọ luôn đi cùng với nhau và vô cùng đơn giản, nhưng miễn không lên lạm dụng.
Nhồi sọ giống như việc chúng ta học thuộc lòng. thường việc học thuộc lòng hiệu quả nhất là mở miệng là nhìn vào 1 câu/vế ngắn đọc lặp lại, thậm chí viết ra giấy gần như chép phạt. lặp lại thật nhiều lần đến khi mệt hết chịu nổi thì tạm nghỉ, rồi lại làm tiếp. các thông tin lặp lại sẽ khiến những chuỗi neurone tham gia nhanh chóng "mỏi", cạn kiệt cả năng lượng chạy bơm ion lẫn các chất dẫn truyền thần kinh "synapse". thực hiện lúc bình thường thì cơ thể còn làm nhiều việc khác, không thể phục hồi và củng cố toàn diện cho các neurone mỏi. nhưng trong trạng thái không được ngủ , sẽ khiến số neurone "xài nhiều hơn mặt bằng" sẽ được củng cố tăng công suất trao đổi chất, số lượng ti thể, công suất bơm ion lẫn tổng hợp chất dẫn truyền ở synapse. khi đó, các hoạt động có manh mối liên quan sẽ dễ dàng kích hoạt và duy trì phản xạ đó bền bỉ hơn các phản xạ khác. để "nhồi sọ" dễ dàng, thông tin cần ngắn gọn đơn giản, lặp lại nhiều; nếu dễ hiểu nữa thì càng tốt.
"tẩy não" có phần khó hơn "nhồi sọ" chỗ, nó phải phá các phản xạ đã hình thành sẵn. đối với các phản xạ