Tony đặng được dẫn đến nguyễn toản, khom mình xuống kính cẩn:
" xin được khấu kiến vương gia."
" ừm. ngươi ngồi lền đi."
" vâng. tạ ơn vương gia."
" ở đây lâu như thế, ngươi cảm thấy ổn chứ?"
Nghe xong câu hỏi, tony đặng cả người run lên cầm cập.
..........
Khi bị bắt, hắn được giam vào trong lòng đất, xung quanh chỉ có một chiếc bàn và nghế. những cuốn sách về kinh thánh, nước...còn những thứ khác thì trở lên mơ hồ.
Ba ngày trôi qua, không một ai đến thăm, hắn khi đó cứ ngỡ rằng mình bị chôn sống, những cảm giác sợ hãi ùa về. hắn tham lam đớp lấy những tia sáng nhỏ nhoi chiếu xuống. liên tục cầu nguyện, mong sao chúa sẽ xuất hiện, cứu rỗi.
Nhưng lại qua hai ngày, khi hắn cầu đến hết tâm can, ngài vẫn không xuất hiện. mọi niềm tin trở lên lung lay, hắn dần nghi nghờ sự tồn tại của người.
" kẹt." tiếng cửa hầm thô kệch được kéo ra, ánh nắng chói nhoà, hắn vội vã che mắt lại.
Nguyễn toản- chính người đàn ông đó trên tay mang lấy một con gà vừa được quay chín thơm dòn, còn nghi ngút khói. đặt lên bàn, nhìn hắn cười man rợ:
"bận việc, quên mất. may mà ngươi còn sống."
Hắn muốn gào lên, nhưng lí trí mách bảo đó là điều không thể. mùi hương thơm quyện khiến bụng dạ hắn sôi trào, nước miếng trào ra. kẻ đó cười:
" ăn đi. ta mang đến cho ngươi mà. chúa đã không cứu giúp thì để ta - đồng bào của ngươi cứu giúp."
Hắn nhìn lại, trong lòng liên tục đấu tranh, cuối cùng cũng bước lại, gặm gấu nghiến.
Ăn xong, khẽ lau qua, trên khoé miệng nhã nhép dầu mỡ, nói:
" dù ngươi có tốt thế nào, thì đức tin của ta không bao giờ thay đổi."
Kẻ đó không đáp, chỉ cầm lên cuốn kinh thánh được hắn để trên bàn, vuốt ve nói:
" mỗi tôn giáo đều có cái tốt đẹp của riêng mình. mấy ngày nay ta có nghiên cứu qua, có một chút vấn đề không hiểu lắm. ngươi có thể giải thích được không."
" tất nhiên rồi. kinh thánh chỉ có kẻ tin tưởng người mới thấy hiểu được."
Kẻ đó chỉ cười nhẹ:
" như kinh thánh có viết, từ thuở khai thiên lập địa, chua có tạo ra adam và eva" người phụ nữ duy nhất bấy giờ". sinh ra cain và abel, sau đó cain lấy vợ? vậy vợ cain là ai?" genesis, 4:1-18"""*"
Hắn nghe xong, ngờ vực không tin, bắt đầu lật giờ lại, xem xong hắn bàng hoàng, dù tin tưởng mù quáng nhưng những giá trị hắn cũng nhận biết. nếu điều đó xẩy ra, hắn có thể tha thứ không?...
Thấy vậy, kẻ đó lại tiếp:
" với thánh lot trong sách matthew" 19 - 30 : 38", kể rằng hai người con gái đã chuốc rượu say và thay nhau làm ****, và cả hai đều sinh con. đúng vậy không?""**"
Hắn chỉ biết, nghe xong, người hét lên, rồi ngất lịm.
.........
Thấy hiệu quả, nguyễn toản lặng lẽ đi lên, căn dặn thị vệ:
" hàng ngày ngươi mang thức ăn và quyển sách xuống. mỗi lần hắn đọc xong thì cho ăn. cuối tuần cũng cho hắn ra ngoài."
" vâng."
.........
Nghĩ xong, hắn cúi đầu nói:
" ổn, cảm ơn vương gia đã khai sáng. ngài là đức thánh."
Nguyễn toản lắc đầu:
" chả ai là thánh là thần của ai, chỉ có chính bản thân ngươi là thánh" thần" của mình, chính ngươi thay đổi được mình."
Hắn cúi đầu,. lúc sau, nguyễn toản tiếp:
" ta có nhiệm vụ nhờ người giúp đỡ. đó là ngươi sẽ trở thành linh mục, giáo hoàng- đại diện cho chúa ở tây sơn."
" không. thứ sai trái đó sao có thể cho chúng tồn tại được."
" bình tĩnh. biết đó là sai thì phải có người xông vào cứu rỗi mọi người. dù sao không có gì có thể triệt để phá huỷ được. ngươi sẽ giúp đỡ mọi người loại bỏ điều sai trái, hướng mọi người tuân theo luật pháp....."
" vâng. ta sẽ cố hết sức."
" được."
Nguyễn toản đáp, trò chuyện đôi chút sau đó tiễn biệt. ngồi trên nghế, thở dài. hắn sắp phải rời đi, những vấn đề chắc chắn phải giải quyết triệt để. người cuối cùng là miêu ức.
.........
Trong một căn phòng nhỏ, một đôi trai gái đang tình tứ lẫn nhau. nguyễn toản bước đến, ho nhẹ. bên trong nhanh chóng sột xoạt, hai người nhanh chóng tiến lên:
" xin chào vương gia."
"ừm. vào trong đi."
" vâng."
Ngô lý nhanh chóng đơm trà, miêu ức ngồi đối diện nguyễn toản ngay ngắn, nghiêm túc lắng nghe.
Nguyễn toản cười:
" không cần như thế đâu, hãy thả lỏng."
" vâng."
.........
Miêu ức, nguyễn toản cũng tiến hành biện pháp tương tự như với trương tấn bửu. nhưng để đảm bảo hơn, tránh cho việc sai sót, bởi miêu ức là quân cờ vô cùng quan trọng, trong thế cuộc bên kia biên giới. nguyễn toản sử dụng thêm biện pháp mĩ nhân kế.
..........
Miêu ức nhìn sắc mặt hoà hoãn của nguyễn toản cũng bớt căng thẳng. hắn chỉ nhớ rằng mình rơi vào tay phản loạn nhà lê" bị tẩy não từ nhà tây sơn sang lê", bị đánh đập, tra tấn. đêm mấy hôm trước, khi trời lờ mờ, ngục giam tán loạn. xung quanh văng vẳng tiếng la hét:" diệt bọn tây sơn cướp ngục."
Một bóng người áo đen tiếp cận, khẽ thủ thỉ vào tai:
" chúng tôi được lệnh của hoàng đế, đến cứu người. người đi theo tôi."
Sống trong cảnh tối tăm, tinh thần bị trì trệ, hắn vội vã gật đầu, chạy theo ra ngoài. phía trước ngục giam, những bóng