Hôm sau, lý văn bưu cho chỉnh trang đội ngũ, cùng giúp nhân dân xây dựng lại những ngôi nhà bị đạn lạc tên rơi tàn phá, nhuẽng con đường bị hư hại. đồng thời chọn trong châu bảo lạc, những người có uy tín, phân một khoảnh ruộng, miễn thuế, dùng lấy đó để lo hương hoa, cúng viếng những lăng mô dịp lễ, tết.
Đứng ở nơi trước kia từng là đồn luỹ nhà lê, phóng mắt ra xa, trần quang diệu đôi chút thổn thức, nhìn lý văn bưu than:
" triều đại nào đều có lúc thịnh lúc suy. khi rực rỡ lúc lại lụi tàn."
Lý văn bưu khẽ gật đầu:
" đúng như lời hưng đạo vương từng nói: đẩy thuyền cũng là dân, lật thuyền cũng là dân , nếu phật ý dân thì dù có hùng mạnh cỡ nào thì cũng sẽ nhận kết thảm."
........
Hai ngày sau, đoàn quân bắt đầu ca khúc khải hoàn tiến về thăng long.
Tin tức thắng trận đã sớm đến trên tay nguyễn huệ.
Nhìn dòng chữ đầy vui mừng, nguyễn huệ mỉm cười, nước mắt lăn dài trên má.
Lúc sau, nguyễn huệ thu phục tâm tình, cầm lấy bút viết thật nhanh, rồi gõ thật nhẹ 5 chiếc lên bàn, khi nguyễn huệ vừa dừng bút, một tên áo đen xuất hiện:
" thư bệ hạ, có việc gì sai khiến."
" ngươi cầm lá thư này, tuân thủ theo những gì ta viết, mà thực hiện. kiếm củi ba năm lên đốt 1 giờ."
" vâng."
Bóng áo đen rời đi, nguyễn huệ bước ra thư phòng, nhìn tiểu quế tử đang đứng bên ngoài, nói:
" ngươi cho người thông báo, ngày mai mọi người vào chầu."
" vâng ạ. tiểu nhân biết."
........
Sáng sớm hôm sau, mọi người vào chầu, trong lòng đều mường tượng được việc trọng đại khiến bệ hạ triệu tập bất thường.
Trong đó, một vài kẻ ánh mắt khẽ căm phẫn nhưng cũng thật nhanh che giấu.
Không để mọi người đợi lâu, nguyễn huệ một phen khác sáo, hỏi thăm tình hình. bắt đầu để tiểu quế tử đọc thánh chỉ thông cáo thiên hạ về thắng lợi, chấm dứt nhà hậu lê, khi thánh chỉ ngừng, trăm nguoeif như một, quỳ xuống hô:
" bệ hạ anh minh. bệ hạ anh minh."
" thiên hạ thái bình. muôn dân hạnh phúc."
Nghe lời vỗ mông ngựa, nguyễn huệ cười thật tươi, cho mời bách quan cùng nhau dự tiệc.
.......
Chẳng mấy chốc tin thắng trận nhanh chóng được lan truyền rộng khắp, những thuyết pháp về ý nghĩa thắng lợi cũng lan truyền một cách rộng khắp. dân chúng ai ai cũng hiểu được sự quan trọng của ý nghĩa này, họ đều biết những ngày yên binh đã đến, chiến tranh sẽ dần lùi xa.
Tất cả từ già trẻ gái trai, đều buông xuống tất cả hoạt động, cùng nhau ra đường ăn mừng. cờ đỏ sao vàng bay rực rỡ"*" bay rực rỡ, khắp mọi nơi người người nhà nhà đều hát vang:
" đại việt ta con hồng cháu lạc
Dòng máu đỏ, giống da vàng, trải bốn ngàn năm oanh liệt.
Thế mà chịu hơn ba trăm năm chia cắt
Dưới bàn tay của chính chúng ta!
Hỡi những ai máu đỏ da vàng
Hãy chiến đấu dưới cờ thiêng tổ quốc
Nền cờ thắm máu đào vì nước
Sao vàng tươi da của giống nòi
Đứng lên mau! hồn nước gọi ta rồi
Hỡi những con người ở mọi miền tổ quốc
Đoàn kết lại như sao vàng sáng rực
Đoàn kết lại sức mình sẽ mạnh
Thống nhất giang sơn về chung một cõi
Hỡi những người con của đất mẹ thiêng liêng."
Không khí lễ hội bao trùm cả miền bắc.
.........
Đoàn quân do lý văn bưu, trần quang diệu dẫn đầu, đi đến đâu dân chúng cũng chạy ra chúc mừng, tặng những bó hoa tươi thắm, những đưa trẻ tay cầm cờ đỏ sao vàng nhỏ nhỏ chạy theo đoàn quân.
Binh lính cũng vui vẻ, hoà đông, nhiều người còn lấy ra những kỉ vật họ nhặt được trong cuộc chiến tặng lại trẻ nhỏ, khuyên chúng hay ăn mau lớn, học tập thật tốt sau ra giúp sức cho quê hương đất nước.
Còn những cụ già thì dừng lại, ân cần lắng nghe, hỏi han, dùng những đồ được tặng, biếu các cụ. mong các