Cô bước vào phòng làm việc của hắn xách theo chiếc máy tính và điện thoại hắn bỗng thấy cô trở nên nghiêm túc và chững chạc hơn hẳn bình thường, để lại được ấn tượng tốt trong hắn, hôm nay họ bước vào cuộc đấu trí để ký kết hợp đồng hôn nhân và đăng ký kết hôn, là xương sống cho mối quan hệ của họ.
- Cho tôi xin cốc cafe đi.
- Cô chủ động nói và ngồi xuống bật máy tính xếp điện thoại ngay ngắn trước mặt và sẵn sàng.
Muốn tồn tại chỉ có thể dựa vào bản thân, không thể dựa vào ai khác.
Nhưng cô ở đây cũng không phải là quá khó, cô biết chuyện gì cô làm được chuyện gì phải trông đợi vào hắn.
Khôn chết, dại chết, chỉ có người biết là sống.
- Mời em.
- Hắn mỉm cười thích thú, khí phách, vẫn như lần đầu cô bước vào đây.
Cô làm việc cô, không vì ai nói gì hay không nói gì.
Chỉ đơn giản, không ai cản được đường của cô.
- Tôi cần anh làm giấy tờ cá nhân cho tôi.
Rebecca Happse Smith.
Mọi thông tin đúng như thực tế của tôi trước đây.
Đảm bảo giấy tờ sạch sẽ trong mọi khâu, tôi không muốn bị sờ đến vì giấy tờ giả mạo.
- Giấy tờ sạch sẽ thì phải mất vài ngày.
- Mỗi lần nhìn thấy anh tôi vẫn không thể quên được chuyện cũ.
- Lấy tay bóp nhẹ cái đầu, và trườn người ra, vắt chân lên bàn dựa vào ghế và thủng thẳng nói.
Cô đánh thẳng vào đầu hắn bằng một đòn không ngờ, hắn ngồi xuống đối diện cô, lặng lẽ quan sát và nhận lỗi, muốn làm được gì thì cũng phải khiến hắn để ý đến mình thì mới có kết quả, trước tiên bằng sự áy náy cho lỗi lầm đã qua.
- Anh không thay đổi được những việc mình đã làm.
Anh xin lỗi.
Nhưng anh hứa, từ hôm nay về sau, anh sẽ bù đắp cho em.
Mọi sự.
– Hắn thực sự cảm thấy có lỗi với cô.
- Tôi là người thực tế.
Tôi không tin lời hứa.
Nhưng vì chúng ta phải sống cả đời với nhau.
Tôi đồng ý cho anh một cơ hội nữa.
Tôi không kỳ vọng chúng ta có thể yêu nhau nhưng tôi hy vọng chúng ta sẽ sống tử tế với nhau.
Nếu anh còn cưỡng đoạt tôi một lần nữa.
Tôi không tha thứ cho anh đâu, thỏa thuận này chấm dứt và tự tay tôi sẽ giết anh.
- Sẽ không có lần thứ hai đâu.
- Hắn sửng sốt khi mấy lời ấy thoát ra từ miệng cô, rõ ràng, rành mạch, dứt khoát, không thể có nhầm lẫn, và đặc biệt thái độ của cô rất bình thản, cô ta điên rồi, người bình thường đâu có như thế được, hắn có cưới nhầm người không thế, cô ta biết mình là ai không, nghĩ giết mình đơn giản thế sao.
- Tôi sẽ đi làm.
- Là vợ anh, đặc quyền đầu tiên của em là không phải lo về tiền bạc.
Đây là Thẻ Dubai First Royale MasterCard (hay còn được gọi là hắc kim thẻ, do công ty tín dụng có trụ sở tại Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất cung cấp, được làm bằng vàng thật và đính kim cương 0, 235 carat) thẻ chi tiêu không giới hạn số tiền, em có thể mua bất cứ thứ gì bằng chính nó, bao gồm cả những chiếc du thuyền.
Thẻ này an toàn và hợp pháp, trên thế giới không có nhiều thẻ như này đâu, nếu làm mất lập tức báo cho Hanse để anh ấy giải quyết.
- Cảm ơn anh, đây không chỉ đơn giản là vấn đề tiền bạc, hơn nữa tôi không muốn lợi dụng anh.
- Em không lợi dụng anh, là anh tình nguyện, cho phép anh được chia sẻ mọi chuyện với em.
- Hắn bắt đầu khó chịu, lời của hắn là một mệnh lệnh, có đâu ra cái kiểu phải giải thích và kỳ kèo với ai bao giờ, ấy thế mà giờ hắn đang phải hạ giọng như năn nỉ với cô.
- Vincent đồng ý với tôi đi, tôi có thế giới riêng của mình, chúng ta có con đường riêng của mỗi người, tôi tôn trọng việc anh làm và tôi cũng muốn nhận được điều đó từ anh.
- Giọng cô bỗng nhẹ nhàng, nỉ non hơn, có một chút hạ mình và cầu cạnh.
Tác dụng đến ngay lập tức.
- Thôi được.
Không được để công việc ảnh hưởng tới gia đình.
Bất kể khi nào có điện thoại em đều phải nghe - Hắn ngạc nhiên khi lời đó thốt ra khỏi miệng, sao hắn lại nhân nhượng với cô, sao lại tuân theo điều kiện của cô cơ chứ.
- Công việc không phải lúc nào cũng có thể.
Tuy nhiên.
Nếu không nghe được máy tôi sẽ thoát ra để báo hiệu cho anh yên tâm.
Tôi cũng cần một phòng làm việc.
- Thì ra đó là điểm yếu của anh, lần sau tôi sẽ đào sâu vào nó.
- Em sẽ cần lái xe và vệ sỹ.
- Không chấp nhận.
Tôi là người độc lập và tự do, tôi không cho phép có người theo dõi, giám sát điều tra mọi việc tôi làm.
Hãy tôn trọng tôi.
- Ai làm gì được mình cơ chứ, nếu biết thực lực của mình hắn có bị sốc không nhỉ, không khéo hắn ta không dám ngủ cùng giường với mình mất, bất giác cô khẽ mỉm cười.
- Vậy em sẽ sử dụng xe có gắn định vị để tôi yên tâm.
- Hắn không hiểu tại sao tự nhiên cô lại cười, nghĩ gì trong đầu không biết, mình muốn bổ cái đầu kia ra xem, mình nói gì bị hớ chăng?
- Tôi sợ công việc của mình sẽ làm ảnh hưởng đến gia đình.
Nếu có thể, tôi muốn biết toàn bộ hệ thống của gia đình để khi làm việc tôi sẽ tránh, không làm xung đột lợi ích.
- Không sao.
Nếu có thì anh sẽ được báo cáo ngay thôi.
Chuyện đau đầu của em là như thế nào? - Cô bất ngờ khi hắn đổi chủ đề, nhưng cô không muốn nói về nó.
- Anh không biết là do anh hay là có vấn đề gì khác?
- Vấn đề là ở tôi.
Anh chỉ là người làm cho nó bùng nổ lên thôi.
Khi nào có thể tin tưởng được tôi sẽ kể anh nghe.
- Làm thế nào để tránh được nó?
- Không có cách nào..
đừng nói chuyện đó nữa.
Tôi sẽ thường xuyên đi thăm mẹ Jo và mẹ Smith.
– Cô nhăn mặt và cảm thấy khó chịu khi nói về điều đó.
- Được nếu rảnh anh sẽ đi cùng.
Từ hôm qua về trước anh không biết em như thế nào.
Từ hôm nay về sau, em là vợ anh..
em không được phép dính lứu đến người đàn ông nào khác.
Nó là thanh danh, là tiếng tăm của dòng họ Carter.
- Còn anh thì sao? Đừng tỏ vẻ ngạc nhiên, không lẽ anh muốn tôi làm tu sĩ còn anh thì đi khắp mọi nơi sao.
Tôi cần sự trung thực của anh, đừng làm gì để tôi phát hiện ra, tôi không chịu trách nhiệm về hậu quả đâu.
- Em sẽ làm gì họ? – Hắn nheo mắt thích thú.
- Họ? Ngoại trừ nếu anh bị chuốc thuốc, còn lại mọi lỗi lầm đều xuất phát từ anh, tôi không xử lý họ, tôi xử anh.
– Cô nhếch mép.
- Đồng ý.
Chúng ta không được phép nói dối nhau.
- Tôi cũng mong muốn thế, chân thật, không dối trá, lừa bịp.
- Gia đình có truyền thống ăn cơm cùng nhau.
- Vậy chúng ta duy trì ăn sáng và tối.
Hôm nào không ăn được phải báo cho người kia biết.
- Về vấn đề tài chính nếu có phát sinh sau này chúng ta không ở với nhau nữa..
- Tôi sẽ không tranh chấp tài sản với anh.
Tôi đến thế nào sẽ đi như thế.
- Anh không phải người keo kiệt thế.
Tiền của em vẫn là của em.
Sau khi chúng ta ký xong hợp đồng hôn nhân anh sẽ chuyển tên cho em một số cổ phiếu, em được hưởng mười phần trăm tổng tài sản và tiền tại mọi thời điểm.
Coi như là quà chào mừng em tới với gia đình.
Đó là những cổ phiếu sạch, lợi tức tốt sẽ đổ định kỳ vào tài khoản của em.
Nếu không biết sử dụng nó như thế nào, Hanse sẽ tư vấn giúp em.
Nếu ly dị với lý do chính đáng, tuỳ thuộc vào số năm chúng ta ở với nhau, tôi sẽ đền bù thêm cho em số tiền tương ứng.
Tối thiểu sẽ là một trăm triệu.
Đủ để em sống cả phần đời còn lại không phải lo nghĩ.
- Thế nào là lý do chính đáng?
- Tôi chưa nói xong.
Chúng ta sẽ có con, và nếu phải chia tay, con sẽ ở lại với tôi, khi đó sẽ thỏa thuận lại về điều kiện thăm nuôi.
Và em sẽ được trợ cấp thêm tiền khi có con