Hệ thống được kích hoạt khẩn cấp.
Đầu tiên quản lý khu vực bị gọi điện.
Cho phép tìm thông tin và phải báo cáo sự việc gầm cầu trong vòng mười phút.
Hắn ta ngồi thu lu trong xe, khuôn mặt trở nên đáng sợ, hôm nay phải có kẻ chịu trách nhiệm.
Từ sau đám tang, bọn càn quấy ít hoạt động, trên danh nghĩa hai nhà đã liên kết, thậm chí hắn nhún nhường còn sai người mang quà tặng ngài Cantona, gọi là quà của cháu rể ra mắt, bất kể đi đến đâu lời đồn thổi cũng lan truyền rộng rãi rằng hai nhà đã kết thân, sẽ cùng kề vai sát cánh chia sẻ và giúp đỡ nhau trong mọi hoàn cảnh.
Bọn chúng tạm thời chưa thăm dò hắn nữa, để cho hắn yên, nhưng thực tế, có vài nhà đã lân la sang làm quen với nhà Cantona nói là để hợp tác làm ăn, thực tế, nguồn tin cho hay là đang tìm khe hở để úp sọt hắn.
Không có nhẽ bọn chúng dám động đến vợ hắn? Đó là điều tối kỵ, bởi họ có thể đánh nhau nhưng không lôi phụ nữ và con trẻ vào cuộc, nhất là cô chưa hề tham gia gì vào hệ điều hành gia đình, nên kẻ nào dây vào là kẻ đó sẽ bị các nhà tẩy chay.
Ngu xuẩn.
- Ngài The One, xin cho tôi thêm vài phút nữa, chúng tôi vừa lần được ra một nhiệm vụ gần khu vực đó.
- The Five.
Vì sao tôi yêu cầu thời gian? Đừng để đến lúc không kịp.
Lần này.
Không ai đỡ được cơn giận đâu.
– Hanse lên tiếng.
*
* *
- Thưa ngài đã phát hiện ra dấu hiệu của cuộc bắt cóc khả năng do Gia đình Stand thực hiện.
- Tìm kiếm chứng cớ.
- Hanse trả lời cộng với tiếng rít của người ngồi đằng sau.
Cuộc họp online lập tức được thiết lập ngay trên xe, các chỉ thị được đưa ra dồn dập.
- Tìm tên Stand đang ở đâu, bao gồm cả gia đình hắn.
- Bật cảnh báo cấp độ 1 (cấp cao nhất), toàn bộ quân đội sẵn sàng chiến đấu.
Một nửa lực lượng canh gác tại trọng điểm, một nửa sẵn sàng xuất kích.
- Im lặng, không được kinh động các nhà khác, tốc chiến tốc thắng.
- Tên Stand đang ăn trưa với vài người ở nhà hàng Biển ạ.
- Lập vành đai chiến đấu tại đó.
- Đã cho người tiếp cận được gia đình hắn ạ.
- Đã giám sát được hai trợ tá của hắn ạ.
- Đến đó.
- Hắn trùng giọng xuống ra lệnh.
- Cậu về đại bản doanh đi Hanse.
- Không bao giờ trong các trận chiến, các vị trí quan trọng cùng xuất kích hoặc cùng ở một chỗ, họ phải rải quân ra đề phòng bất chắc.
Giống như không bao giờ để hết số trứng trong cùng một cái giỏ.
Bốn tên đang ngồi ăn uống tại một nhà hàng với chục vệ sỹ trong ngoài, bỗng nhiên không biết từ đâu mười tên mặc đồ đen xuất hiện nhanh chóng khống chế mấy tên vệ sỹ quèn ở ngoài, lập tức hai chục chiếc xe từ đường bên cạnh lao tới bao vây khu vực.
Hai mươi tên khác lao vào nhà hàng trong tích tắc khống chế được những kẻ ở trong mà chúng còn chưa kịp rút vũ khí.
Hai kẻ lẳng lặng rút lên phòng điều khiển khống chế camera.
- Chúng mày có biết tao là ai không? - Tên Stand vẫn còn to giọng quát bỗng sững lại khi một luồng lạnh băng xuất hiện.
Không cần phải nói gần hai chục người trong nhà hàng sợ hãi ngồi im re khi khí thế của người vừa xuất hiện đáng sợ vô cùng.
- Ngài Carter.
- Giọng hắn nhũn nhặn ngay lập tức.
- Vợ tao đâu? - Không kịp ngồi xuống, Carter đứng đó bóng người sừng sững đổ xuống và buông lời hỏi với một đôi mắt vô cùng đáng sợ, bão tố đang ầm ầm kéo về.
- Tôi không hiểu ngài đang hỏi gì?
- Trả lời sai.
- Á..
- Tên Stand hét lên đau đớn khi người của Carter lập tức vung dao ghim luôn tay hắn lên bàn.
Bất thình linh và không hề báo trước.
- Tôi sực sự không biết phu nhân đang ở đâu, xin ngài tha cho.
- Nếu để tao phải hỏi lại câu thứ hai, hậu quả là gì biết không?
- Xin ngài cho tôi gọi vài cuộc điện thoại.
- Năm phút.
- Hắn run rẩy với bàn tay bị ghim cứng vào bàn đầy đau đớn và máu chảy không ngừng, lập cập thực hiện vài cuộc điện thoại.
Thời gian cứ tích tắc chậm chãi cứa vào lòng người mà không có một tin tức gì đổ về, nếu như bọn đúng phán đoán sai thì sao, không phải nhà Stand thì sao..
Đúng năm phút mà chưa có thông tin nào chạy về, một cánh tay vung lên và đi kèm là một tiếng rống khủng khiếp, bàn tay của Stand bị lia đứt chỉ bằng một nhát dao nhẹ nhàng của Hecquyn.
- Nếu năm phút nữa chưa có thông tin, mày có đoán được cái gì bị cắt tiếp không?
- Chúng tôi đang lấy tin..
tôi xin ngài..
- Hắn lắp bắp nói trong đau đớn.
Từng giây từng phút một nhích đi mà lòng hắn cuồn cuộn đầy lo lắng, chuông điện thoại đổ về khiến mọi người giật mình liền thở hắt ra.
- Gần hai tiếng trước chúng tôi có bắt được một người phụ nữ ở khu vực gần gầm cầu, hiện đang trong cơ sở ở đường Hành Lang.
- Đi.
- Vincent ra lệnh và lừ mắt cùng với đó là tiếng hét lên đầy bi thương của tên Stand, bàn tay của hắn bị Hecquyn ném thẳng vào trong nồi lẩu đang sôi sùng sục, một chiếc khăn được ném ra để cho hắn tự băng bó và cầm máu lại rồi bị giải đi theo người bên này.
Hết cơ hội cứu chữa nhưng giữ được mạng sống là tốt lắm rồi.
Ra đến ngoài, bọn chúng đã sắp hàng quy củ và nghiêm túc sẵn sàng rời đi, nếu ai tinh mắt thì có thể phát hiện từ xa xa có ba tên bắn tỉa đã kịp thu dọn đồ đạc khi chủ nhân của chúng đã bước vào xe.
- Nếu tôi đến bị muộn, các người chuẩn bị hố chôn tập thể đi.
- Carter thốt lên từng từ đủ để đầu kia những người của nhà Stand nghe thấy và lạnh toát sống lưng.
Địa bàn của hắn, người của hắn, xe của hắn, mà lũ ngu không nhận ra, dám động vào thiếu phu nhân, dám động vào vợ hắn.
Một lũ chán sống.
Hắn dựa lưng vào ghế, mắt nhìn đằng trước trong một cơn lửa giận bao trùm,