- Có gì mà hôm nay mọi người cứ xì xào thế.
- Thưa ngài, hôm nay có một chiếc Ferrari Pininfarina Sergio xuất hiện ở công ty chúng ta.
- Ngài xem hình ảnh chúng tôi chộp được trước khi nó xé gió lao đi này, đẹp không?
Cô nín thinh không nói gì, hôm nay hắn đưa cô đi làm sau chuyện ngày hôm qua hắn không cho phép cô đi một mình và khi nhìn thấy hắn lái chiếc xe về cửa đón cô đã chết ngất, mẫu concept mui trần không kính chắn gió này với số lượng chỉ sáu chiếc trên toàn thế giới, và sáu chiếc này cũng không hề giống nhau, mỗi chiếc đều đặc trưng riêng do người mua được quyền thiết kế theo sở thích.
Trước đây, hắn thích đổi gió nên thi thoảng ban đêm sẽ lái những chiếc siêu xe của mình đi luyện lại tay lái, nhưng hôm nay vì làm hàng với đồng nghiệp của cô, nên nó được xuất hiện vào ban ngày, báo hại, đi đường bị mọi cặp mắt chiêm ngưỡng thèm thuồng ngưỡng mộ và cô phải bắt hắn đánh vào hầm cho mình xuống xe tránh đỡ cặp mắt xoi mói.
Dù gì cô không thích sự hoành tráng như thế bao giờ.
Ngài chủ tịch Brown nghe xong khẽ liếc về phía cô, nhưng cô thản nhiên như không nghe thấy gì, không phải của mình, không liên quan gì đừng có nhìn tôi, hắn dò xét vài giây rồi lại quay đi, khả năng cao nhất chỉ có là cô, ở đây còn ai có thể có điều kiện như thế không.
Đến như hắn dù không thiếu tiền, nhưng chưa đủ máu mặt, nên đã vài lần đặt hàng mấy chiếc xe mà đều bị từ chối do số lượng giới hạn, vì thế trong thâm tâm hắn thực tình ngưỡng mộ người nào mua được những chiếc xe đó, giờ đây kẻ đó lại là tình địch của hắn, một lão già năm mươi tuổi lại có được cả hai thứ mà hắn thích, thật là ngược đời, hắn còn phải phấn đấu rất nhiều, tiền cũng không nói lên được đẳng cấp và hắn giận dữ vì điều đó.
Gần tới ngày lên đơn giá thầu, người của hắn theo cô không rời nửa bước, từ phòng làm việc cho tới sảnh, phía ngoài là do người của Carter đón, ngày nào cũng hai chiếc BMW 740 đỗ dưới cửa chờ cô, có một vài sự theo dõi nhưng đều thất bại.
Dưới sự kín kẽ và chỉnh chu giỏi giang của cả hai người, dự án đã nộp hồ sơ đi và thắng lớn ba trong tổng số năm hạng mục, dành được toàn bộ gói thầu lần này và kêu gọi hợp tác hai hạng mục còn lại, khỏi phải nói hắn đã vui như thế nào vì chiến thắng này mang nhiều ý nghĩ vừa là vị thế của hắn tăng lên, vừa là xây vững chắc ngôi vị chủ tịch.
Không cần phải nói nhiều, cô lập tức được ký sec và hoàn tất các thủ tục.
Ba ngày sau có một bữa tiệc nhỏ tổ chức tại quán Bar để chúc mừng mọi người.
- Tối nay chơi xong anh đón về nhé?
- Tối anh ở bar à?
- Uh, lâu lâu qua đó một lần coi làm ăn thế nào.
Xong việc ở đó chưa?
- Hắn bảo ký thêm hợp đồng nhưng em đang suy nghĩ, muốn quản em sao.
- Anh không thích khi hắn là người làm em tổn thương vụ lần trước.
- Là do em giúp cô bé con mà.
Xấu tính..
Buổi tiệc sang trọng nhưng trong không khí trang nghiêm không cởi mở cho lắm bởi có ngài chủ tịch, ngài tổng giám đốc, hội đồng quản trị vài sếp bộ phận có liên quan và tổ dự án của cô, họ bất ngờ vì cô gái dự án trẻ trung xinh đẹp, nhưng không khó để nhận ra ngài chủ tịch hay hỏi chuyện với cô, và điều đó không thoát khỏi cặp mắt của cậu em giai và nhiều người khác.
Cậu em giai đứng dậy mời cô cốc rượu cảm ơn không quên dùng bàn tay bóp vai cô, cô mỉm cười và giơ cốc ra với hắn, nhưng bóp mạnh lại bàn tay hắn và đưa nó rời khỏi vai mình.
Hắn kêu lên và buông rơi cốc rượu trước con mắt giật mình của mọi người.
- Con ranh.
- Hắn vung tay lên định tát cô.
- Lỡ tay hả.
- Ngài Jonh Brown đứng dậy cản giữa hai người và quắc mắc nhìn thằng em.
- Anh có trông cô ta được suốt không.
- Hắn thì thầm.
- Đừng động tới cô ta, bạn trai cô ta sẽ xử lý em đấy, em trai.
Cả hội kéo sang phòng vip của quán bar Màn đêm, ở đây không khí thoải mái hơn hẳn, mọi người hát chọn bài, nhảy hòa nhập và vui chơi, quầy rượu ngay đó cô với thử một chai trên cùng cầm lên để xem, đúng lúc tên em giai giả đò say say ngã vào cô, cô đẩy được hắn ra nhưng lại lùi đúng tủ rượu khiến các chai rượu đổ rào rào vỡ choang tất cả, tiếng hát ngưng hẳn mọi người cùng quay ra nhìn và kinh hãi.
- Cô có biết tủ rượu này bao tiền không, tập đoàn không chi trả điều này.
- Này cô.
- Cô cất tiếng gọi phục vụ.
- Tính tiền toàn bộ tủ rượu này cho tôi.
- Cô nghiến răng lại đầy khó chịu.
- Tôi sẽ thanh toán.
- Jonh Brown lên tiếng.
- Không cần, cảm ơn anh, tôi giải quyết được.
- Cô lừ mắt nhìn tên kia.
- Chuyện lần trước chúng ta nói anh định thế nào? - Cô hỏi Jonh Brown về tên áo đen.
- Tôi không đủ chứng cứ.
- Vậy tôi sẽ tự xử lý.
- Cô nheo mắt liếc hắn vài phương án chạy nhanh trong đầu.
- Đổi phòng.
- Cô ngoắc tay.
- Thưa cô, phòng vip phải đặt trước ạ.
- Ra thông báo ngoài quầy đi, đổi phòng và cả vụ tủ rượu.
- Cô không còn cảm thấy vui vẻ vì hắn ta cố tình chơi mình và việc Jonh Brown cuối cùng cũng xác nhận không xử lý được tên ám muội lần trước.
Phòng lập tức được đổi mà mọi người tròn mắt không hiểu uy lực nào mà có thể đổi phòng nhanh được như thế, tủ rượu có giá cả trăm ngàn, mọi người lo lắng xúm lại hỏi cô và muốn quyên góp giúp vụ đền bù nhưng cô mỉm cười cảm ơn từ chối và dẫn họ sang phòng mới, tiếp tục vui chơi đến khuya và cuối cùng là màn thủ tục chào hỏi chia tay cô.
Cho tới khi rục rịch chuẩn bị, chuyện tủ rượu lại được nhắc đến một lần nữa và mọi người quan ngại vì số tiền.
- Cô về bằng gì để tôi đưa về.
- Jonh Brown lên tiếng, hắn cảm thấy thời khắc đã tới, nếu không nói ra hôm nay thì chẳng bao giờ còn cơ hội nữa.
- Tôi có người đón rồi, cảm ơn.
- Bạn cô đón sao, giới thiệu cho chúng tôi biết đi.
- Mọi người nhao nhao lên.
- Có phải anh ý thanh toán quầy rượu cho cô không.
- Mọi người xúm lại hỏi.
Cô hơi bối rối, sẵn trong người đang có sự khó chịu liền quyết định dạy cho anh em nhà kia một bài học, cô rút điện thoại ra gọi.
- Em xong rồi..
- Mọi người nín thinh nghe cô nhẹ nhàng nói với người trong điện thoại
- Anh chờ ở xe nhé.
- Em muốn giới thiệu anh với mọi người, anh vào đây được không? - Hắn nhướng mày lên ngạc nhiên cực độ và mỉm cười rạng rỡ.
Mọi người xì xào và đưa mắt nhìn nhau rồi ngồi xuống chờ đợi nhân vật bí ẩn đã giải cứu cho cô, và người đàn ông đó là người như thế nào mà theo sát cô như thế, hẳn là rất yêu cô, mà với một người như cô, chắc người đàn ông đó cũng phải rất xuất sắc.
Jonh Brown cau mày nhìn lướt khi cô gọi điện, chả nhẽ cô dám công khai tên kia trước mặt mọi người sao.
Hắn đang định mở lời mua chuộc cô thì cậu em trai cứ ngáng đường ngăn cản, và rồi cô lại hỏi vụ tên bịt mặt, làm hắn thấy khó xử.
Cửa mở, mấy cô gái ồ lên ngạc nhiên, một mỹ nam xuất hiện cùng với vài người đàn ông khác đi theo và người ấy nổi trội hơn hẳn tất cả những người đàn ông ở đây.
Uy lực, khí phách, dũng mãnh, lạnh lùng, cao ngạo nhưng cũng đẹp trai vô cùng, chỉ cần nhìn thôi mọi người lập tức có cảm giác phải hạ mình xuống trước con người này dù rằng ở đây cũng không thiếu các nhân vật quan trọng.
Cực phẩm.
Bậc đế vương.
Hắn bước lại gần cô vòng tay ôm nhẹ lấy eo và mỉm cười tràn đầy yêu thương dịu dàng, cô không biết một cuộc điện thoại của cô khiến lòng hắn vui như thế nào, trước đây hắn muốn cũng không được không ngờ hôm nay cô lại chủ động giới thiệu hắn với xung quanh,