Richart dẫn cô và Mango sang khu vệ sỹ để họ chọn vài vũ khí thích hợp mặc áo chống đạn vào trong, vội vã đi đến chỗ Hanse lấy tiền và đi theo chỉ dẫn của chúng, đó là khu xử lý sắt vụn cũ kỹ, đến cửa bọn chúng cho cô vào thẳng một phòng làm việc nơi có năm thằng đàn ông to bự đang ngồi chờ đợi.
- Nhìn nó ngon quá mà không được xơi nhỉ? - Chúng hô hố cười với nhau.
Cánh cửa bên cạnh mở ra, Vin - Cat hoảng sợ chạy tới ôm chầm lấy mẹ và khóc.
Cô quát nhẹ hai đứa bé đang thút thít nhưng không dám khóc thành tiếng bám vào nhau và lùi ra sau mẹ.
- Khá lắm dám lừa tụi này sao.
- Một tên cầm điện thoại lên như thể nhận thông tin ở đâu đó rồi hắn rít lên, hai phút sau, Mango bị dẫn vào với khẩu súng bắn tỉa.
Cô giật mình và toan tính trong đầu đỡ Mango dậy và bảo vệ hai đứa trẻ.
- Peter, nó thơm lắm, mềm quá.
- Hắn đưa tay vuốt má cô nhưng sự việc đến nhanh không ngờ, cánh cửa bên cạnh bị đạp tung ra, tên Tagari năm nào bước ra một cước đá bay tên vừa động thủ.
- Tao đã dặn chúng mày chưa? Chặt tay hắn.
Đánh tôi đi nếu em cảm thấy như thế sẽ khá hơn.
- Hắn khẽ nói khi nhìn thấy đôi mắt trừng lên đầy uất hận của cô.
Chỉ cần nghe hắn nói thế, trong một tích tắc, cô vung cả hai tay đấm thẳng vào ngực hắn, tất cả chết trân bao gồm cả Mango, Tagari bị bay người vào góc tường đập vỡ mấy cái ghế.
- Anh định hại tôi đến khi nào? - Cô hét lên, hắn nhổ ra ngụm máu, một khẩu súng run run chĩa vào cô, hắn phẩy tay cho chúng thu hồi và đứng dậy.
- Thậm chí em còn giỏi hơn cả ngày xưa.
- Cô không kiềm chế nổi, nhảy lên nghiêng người tung liên hoàn cước, hắn bị bay người lần nữa vào cánh cửa vừa bước ra, vỡ liểng xiểng, lại một ngụm máu nữa.
- Emma? - Mango lên tiếng khi bọn trẻ con dúm lại bám vào cô ấy, chúng chưa bao giờ thấy mẹ đáng sợ như hôm nay.
Hắn súc mụm nước nhổ máu ra và ngồi xuống như chưa có chuyện gì xảy ra.
- Tôi xin lỗi những gì đã làm với em sáu năm trước.
Tôi chỉ muốn thử xem hai người thế nào với nhau, không ngờ sau sáu năm, tôi vẫn thua hắn.
Ngày đó chúng ta chưa có gì xảy ra.
- Cô khẽ giật mình về thông tin hắn vừa nói.
Chưa có gì, nghĩa là Vin - Cat đúng là con của anh chứ không phải chỉ là linh cảm.
Special, em vẫn trọn vẹn là của anh, riêng mình anh thôi, tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực và muốn lao về bên anh.
- Em sống ổn chứ?
- Ổn cho tới khi gặp anh, sáu năm trước như thế, giờ cũng thế.
- Tay thì đau nhức và hình ảnh Theron quấn lấy tay anh làm cô chùng xuống sợ hãi.
- Nếu em cần bất cứ điều gì cứ nói, tôi biết em có hậu thuẫn khác, nhưng vẫn muốn và hy vọng một lúc nào đó em coi tôi là bạn, nhờ tôi giúp đỡ, giờ em đi đi, hãy sống thật tốt.
- Không chờ hắn nói thêm cô dắt Mango và bọn trẻ ra ngoài
- Emma, nghe chị nói, tình hình chưa biết thế nào, đừng công bố vội vàng.
- Mango tỉnh táo đưa lời khuyên cho cô.
- Vâng em biết rồi, cho em về công ty, rồi chị đưa bọn trẻ về nhà nhé.
- Cô sững lại nghe Mango nói và một lần nữa lại suy nghĩ mông lung.
*
* *
Mấy ngày sau cô bỗng nhận được