- Cô có thể lên đây được không ạ? Ngài ấy đang nổi điên.
Có chuyện rồi.
Cô vội vã đi lên theo lời của Hanse, hội đồng đang họp kín, nhờ có Hanse cô mới được ở lại.
Anh đang mất kiểm soát, tiếp tục đập nát những thứ đổ vỡ trước mặt, nhìn thấy cô như là một liều thuốc an thần, anh ngồi phịch xuống ghế, vắt chân lên bàn và mệt mỏi.
Hanse thuật lại mọi chuyện vắn tắt và cho cô nghe đoạn ghi âm.
Một cảnh sát chìm tên là Steven, chuyên ăn tiền để dẹp yên khu vực từ xã hội đến các cơ quan khác làm phiền:
- Tập đoàn chúng tôi lớn mạnh được như ngày hôm nay là nhờ suốt ba năm vừa qua, tôi đã dùng nhiều cách để có được các dự án mang về.
- Nghe có vẻ bẩn.
Tự ngài đi hối lộ quan chức sao?
- Nếu tôi không đưa đi, ngài nghĩ họ chịu tiếp những nhân vật bình thường khác sao?
- Đúng.
Họ thật tin tưởng ngài.
Tôi nghĩ danh sách đó hẳn là dài lắm?
- Dài giống năng lực của chúng tôi vậy.
- Tôi cá sân gôn của tập đoàn Hồi sinh hẳn có rất nhiều quan chức ghé thăm bằng thẻ miễn phí?
- Ngài có muốn tới đó thăm hỏi không?
- Cảm ơn ngài nhưng tôi không thuộc tầng lớp đó.
Cô sững người khi nghe xong, tử huyệt đã bị lộ, làm ăn bất cẩn, với việc tự thú nhận hối lộ quan chức và gạ gẫm hối lộ quan chức, không chỉ bị tòa án sờ gáy, thị trường chứng khoán lao đao mà cả những mối quan hệ khó khăn lắm mới xây dựng được bao lâu nay, có thể biến mất trong phút mốt, thậm chí bị quay lại cắn xé nếu không biết cách hóa giải.
- Ở đâu ra đoạn ghi âm?
- Chính tên cảnh sát ghi âm và đã nộp cho tòa án, người của chúng ta đã lấy được và báo về gấp.
- Từ bao giờ?
- Được gửi đến hai mươi phút rồi.
Ghi âm ở đây..
- Hắn ta ghi âm được cuộc nói chuyện tại đây? - Cô tròn mắt và gằn lên từng tiếng nhắc lại với sự ngạc nhiên cao độ.
Cô hít vào một hơi thật sâu, vài thứ chạy nhanh trong đầu, máu nóng chạy rần rật trong cô, cô bước ra chỗ anh và rít lên.
- Anh đứng lên.
Anh từ từ chống người đứng dậy, không dám nhìn vào mắt cô, anh đã hứa sẽ sắp xếp mọi sự để đón cô về bên cạnh, thế mà mà gặp sự cố này, chắc chắn anh sẽ mất quyền kiểm soát, thậm chí bị ngồi tù, anh sẽ không giữ được cô đó mới là điều anh lo nhất lúc này chứ không phải những thứ kia.
Không ngờ có một ngày anh bị lỗi trầm trọng như thế này, ngày xưa có bao giờ anh trực tiếp xuất hiện khi ra lệnh đâu, thường qua The One hoặc The Two hoặc Richart, thế mà giờ đây..
có lẽ bình yên quá lâu khiến con người ta mất đi cảnh giác và sắc nhọn.
Đôi vai anh thõng xuống bất lực.
- Làm ăn bất cẩn như thế này sao? - Cô gằn giọng và nghiêng người, một cú đấm hết lực vung lên, anh biết nhưng đứng im chịu đòn, người đổ rầm xuống nền đập lên những thứ vừa bị đập vỡ, chỉ một cú đấm của cô bạn gái mà ngài tổng đổ xuống như một thước phim, làm trò gì đây không biết, họ bất ngờ đứng bật dậy kêu lên, nhưng không ai dám ra khỏi chỗ, nhìn anh chống tay đứng dậy, lòng cô đau như cắt nhưng ngoảnh mặt đi, cô chỉnh lại váy và bước về chỗ.
- Gọi bác sỹ Tony vào đây.
- Hanse gọi ra ngoài bình tĩnh như không có chuyện gì, anh gượng đứng dậy, miệng chảy máu, tay cũng thế do ngã xuống đè vào đống kính.
Tony và Richart chạy vào tới nơi nhưng anh chủ