Từ sau khi xuyên không qua, Ryoko liền hoàn toàn sống lại. Cô hoàn toàn từ một người con gái ai oán biến thành một người vui vẻ, sống một cuộc sống vô tư. Tựa như lúc này, rõ ràng ngày hôm qua mới bị bại lộ hành tung xong, hôm nay tựa như người không xảy ra việc gì.
“La la la! La la la!” Đứng trước gương, một bên Ryoko dùng cây lược chải mái tóc màu tím mà cô vừa mới biến đổi, một bên thì hát ngâm nga. Hôm nay cô phải đi gặp Kudo Shikura, cho nên phải đổi thành bộ dáng của Kuroba Haruno thì mới được. Kudo Shikura thế nhưng là tiền bối xuyên không đấy, nhất định phải thỉnh giáo thật thật thật tốt mới được.
Từ trong nhà vệ sinh trang điểm xong rồi, Ryoko đi ra ngoài, một tay cầm lấy túi xách ở trên ghế sofa lên, bước nhanh về phía cửa. Nhưng từ ‘vui quá hóa buồn’ này cũng sẽ xảy ra vào bất cứ lúc nào. Tựa như hiện tại, ngay tại lúc Ryoko vui vẻ mở cửa ra, chuẩn bị bước đi ra ngoài thì có một người giống như quỷ đứng ở trước cửa. Đương nhiên, đây là theo cảm nhận của Ryoko.
Ngay tại lúc Ryoko sửng sốt, không nói được lời nào, thì người nữ sinh trước mắt này đã lôi kéo va-li hành lý của mình nói trước. “Ai? Cậu là… Ryoko đâu?”
“A?” Ryoko rốt cuộc phản ứng lại đây, đúng vậy, ngày hôm qua người này đã nói là muốn chuyển đến ở trong nhà cô mà, bởi vì cô phải đi gặp Kudo Shikura, nên đã đem việc này quên sạch không còn mảnh vụn nào. Hỏng bét, hiện tại cô đã biến thành Kuroba Haruna, làm sao có thể đi tìm ‘Ryoko’ cho cô ta được đây. Ryoko cảm thấy nóng nảy, hơn nữa là thực vội.
“Như thế nào, chẳng lẽ cậu ấy không có ở nhà? Nhưng rõ ràng cậu ấy biết ngày hôm nay tớ sẽ đến mà.” Sera một mặt nghi hoặc. Bất quá có phải giả bộ hay không, còn phải chờ kiểm chứng.
“Đương nhiên không phải.” Ryoko một mực bác bỏ, cô cũng không hi vọng bị người khác nghĩ thành người như thế. “Ryoko biết cậu muốn đến, nhưng cậu ấy đã đi ra ngoài mua cho cậu vài đồ dùng sinh hoạt trong nhà rồi, cho nên cậu ấy mới nhờ tớ ở nhà chờ cậu đấy.” Nói xong cô liền cầm va-li hành lý của Sera, đem cô ta tiến vào nhà, vì muốn cho Sera thấy tính chân thật trong lời nói của mình. Aizzz, từ khi xuyên không đến đây, cô cũng không nói dối tốt hơn trẻ con là bao nhiêu, chính xác là càng ngày càng tệ. Thế nhưng đã có thể đạt đến đẳng cấp mặt không đổi sắc đem lời nói dối biến thành đúng lý hợp tình.
“Ai ~ phải không, vậy cái túi trong tay cậu là…” Sera theo Ryoko đi vào trong nhà, ánh mắt nhìn xem cái túi ở trong tay Ryoko, trong mắt là một mảnh thâm thúy.
Hỏng bét, lộ tẩy rồi, meo meo, ánh mắt của cô có thể tốt hơn thế nữa được không. Ryoko ở trong lòng phẫn hận nghĩ, ở ngoài mặt lại còn muốn làm bộ như chuyện gì cũng đều không có. “Cái kia à, Ryoko vừa mới gọi điện về, nói là cái túi của cậu ấy để quên ở trong nhà, tớ đang muốn đi qua đó đưa cho cậu ấy đâu, chưa kịp đi thì cậu đã tới rồi.” Trăm ngàn phải tin tưởng nha, chị đây đang nói một lời chân thật đấy.
“A, là như thế này a.” Sera đột nhiên cười rộ lên hiện ra một mặt vô hại, hơn nữa thật khoa trương vỗ bả vai Ryoko. Khiến cho trái tim nhỏ bé của Ryoko bị dọa cho giật mình. Rốt cuộc, thật vất vả trấn an tâm tình một chút, Ryoko mới bắt đầu an bày chỗ ở của Sera.
“Hô –” Thừa dịp thời gian Sera sửa sang lại quần áo, Ryoko tránh mặt ở trong nhà vệ sinh thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng đã đối phó được. Nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, Ryoko đỡ trán, xong rồi xong rồi, cuộc hẹn gặp mặt lần đầu tiên với tiền bối xuyên không liền cứ như vậy mà đến trễ rồi.
“Haruna — tớ đã xong lắm.” Âm thanh Sera truyền đến. “Tớ đến đây!” Lại vuốt vuốt tóc, Ryoko lên tiếng, đi ra ngoài.
“Tớ đi đưa túi cho Ryoko, cậu cứ tự nhiên đi, tớ rất nhanh liền trở về!” Ryoko lại không nói những lời vô nghĩa nữa, nói xong một tiếng, liền chạy đi ra ngoài. Rõ ràng có thể dùng chiêu thay đổi vị trí trong nháy mắt, lại sợ bị Sera thấy nên không thể không ngồi xe đi qua đó. Bất quá, Ryoko thật sự cũng có khả năng dự đoán trước, Sera là một thám tử khôn khéo đến như vậy, làm sao có thể thật sự đứng ngồi một chỗ ở trong nhà. Chân trước Ryoko vừa mới bước ra khỏi nhà, ở phía sau lưng, Sera liền đuổi kịp.
———- Ta đây là đường phân cách theo dõi ———-
Ryoko vừa ra khỏi cửa liền gọi một chiếc xe taxi, thẳng tiến đến nhà hàng mà Kudo Shikura đã hẹn sẵn. Sau đó, cô cũng rất không ngoài ý muốn thấy một người nữ sinh mặt đen còn hơn cả Bao Công. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Ryoko thật cẩn thận đi qua, một bộ dáng thật chân chó đi lấy lòng một mặt u ám của Kudo Shikura nói: “Cái kia, Kudo Onee-chan, Kudo Onee-chan.”
“Hừ!” Tại lúc Shikura nhìn thấy Ryoko bình an tới đây, đôi mắt sau cặp kính râm rõ ràng chính là yên tâm cùng vui sướng. Nhưng mà lúc này cô vẫn muốn giả bộ mình đang tức giận, hai tay ôm ngực, nghiêng đầu liếc sang một bên.
“Kudo Onee-chan, em biết sai rồi, em thật sự biết sai rồi. Là do em có việc nên mới không thể không rời đi mà!” Ryoko chuyển tới Shikura ở bên kia, làm nũng nói.
Shikura tiếp tục không phản ứng, lại nghiêng đầu chuyển hướng sang bên kia. Xem ra con đường làm nũng này không thể đi thông qua được rồi. Ryoko chỉ có thể lại ra đòn sát thủ. “Được rồi, cùng lắm thì em nói cho chị gốc gác của em là được rồi chứ gì.”
Shikura vốn chính là bởi vì rất lo lắng nên mới nghĩ lấy loại phương pháp này hù Ryoko, hiện tại Ryoko chủ động nhận sai, nhưng lại có bí mật để nghe, Shikura cũng sẽ không lại tiếp tục như thế.
Thấy Shikura rốt cuộc quay đầu lại đây, trái tim đang treo lơ lửng của Ryoko cuối cùng cũng buông xuống. Tiền bối xuyên không không thể đắc tội, hơn nữa vị này còn xuyên qua trở thành chị gái của Kudo Shinichi — Edogawa Conan.
“Nói đi, em có gốc gác gì a? Nếu không khiến cho chị vừa lòng thì chị sẽ không để ý tới em nữa.” Shikura khôi phục bộ mặt thật của mình, chính là — bát quái!
“Ai –” Ryoko thở dài, dù sao chính mình vốn là đến đây tìm Shikura hỗ trợ, cũng không có gì hay ho để giấu diếm. “Em đi vào nhà vệ sinh, trở ra thì chị sẽ biết.” Nói xong cũng không chờ Shikura phản ứng, buông cái túi trong tay hướng, Ryoko đi về phía khu nhà vệ sinh.
Một lát sau, Ryoko một mình đi ra ngoài.
“Làm sao có thể?” Một người nữ sinh ngồi ở một vạ trí, cách Shikura không xa đối với người nữ sinh mới đi ra mở to hai mắt. Không sai, người nữ sinh vừa mới