Ba ngày trước, thế giới Conan — Tokyo.
“Tích tích — tích tích –” Đèn xanh đèn đỏ ở ngã tư đường, âm thanh tiếng còi xe vang lên không dứt ở bên tai. Đây là trung tâm thành phố đêm. Ở trên tòa nhà cao tầng giữa trung tâm, chỉ có tầng cao nhất là nơi duy nhất không có đèn sáng được bật lên. Cho dù có cẩn thận quan sát, cũng khó có thể phát hiện ra có ánh sáng đỏ lộ ra mơ hồ.
The Spider, đeo mắt kính tam giác hiện lên ba vòng tròn ánh sáng đỏ, yên tĩnh chờ đợi ở một bên. Vị trí chủ trì, là “Hakuba” thay đổi thành một thân quần áo màu đen, có lẽ hiện tại hẳn là nên gọi là “Xử Nữ” — Một trong mười hai ngôi sao của ‘Âm U Điện’.
“Thùng thùng –” Tiếng gõ cửa rất nhỏ, Vermouth với một đầu tóc vàng chậm rãi đi đến, treo nụ cười trên mặt không tí mảy may nào nhìn ra được dấu vết bị thương.
“Chuyện đã được làm tốt sao?” Tiếng nói trầm thấp, không có chút độ ấm nào. Tựa như bộ quần áo màu đen trên người hắn, không có chút ấm áp nào.
“Ừ. Cậu bé thám tử nhỏ kia đã uống thuốc ‘lý giải’, tự cho mình là đúng loại trừ được mật mã ở khu đất cấm chạy đi. Không hề phát hiện được thân thể mình có gì đó không thích hợp.” Vermouth lắc lắc mái tóc dài của mình, nhìn Xử Nữ báo cáo mọi chuyện. “Chính là, cái kia Kudo Shikura……” Vermouth đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm vào The Spider. “Hình như không phải dựa theo kế hoạch của chúng ta, mà để cô ta chạy đi đâu.”
“Hừ!” Ánh sáng ánh mắt màu đỏ tối sầm lại, The Spider ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt của Vermouth. Đột nhiên ánh mắt choáng váng lên, Vermouth vội vàng chợt lảng tránh thân mình đi, tránh thoát khỏi đòn tấn công thôi miên.
“Ngươi dám ra tay với ta?” Vermouth ổn định thân thể, tuy rằng trên mặt vẫn là tươi cười như trước, nhưng lời nói lại lộ ra sát ý.
“Được rồi!” Xử Nữ giơ một tay lên, một đường ánh sáng trong suốt được dựng lên ngăn cách Vermouth cùng The Spider trong lúc đó. “Chuyện của Kudo Shikura, các ngươi không cần phải xen vào. Cho các ngươi thời hạn trong vòng một tuần, phải tìm được tung tích đứa trẻ gọi là ‘Kyoko’ kia.”
BOSS phát lệnh, ai dám không nghe theo? Vermouth cùng The Spider tuy rằng chán ghét nhau, nhưng cũng sẽ không bởi vì vậy mà cùng với người cùng phe với mình dùng đao súng chém giết lẫn nhau. Rầu rĩ lên tiếng nói ‘Vâng’, rồi lui đi ra ngoài.
Xử Nữ chuyển qua ghế dựa, nhắm mắt lại, khóe miệng gợi lên một tia bất đắc dĩ. Mối bất hòa trăm ngàn năm, đến tột cùng khi nào thì mới là kết thúc?
——— Ta đây là đường phân cách thu hoạch ———–
“Thật nhàm chán quá đi –” Thảo Mai lôi kéo Tiểu Văn ngồi ở một bên, chống tay vùi đầu oán giận nói.
Cậu cũng biết buồn chán rồi à, thật không biết vì sao phải muốn đến nơi này. Không phải chỉ là một siêu đạo chích thôi sao, có gì đặc biệt hơn người chứ. Là do dáng vẻ sao, được rồi, tuy nhiên dáng vẻ chính là có chút đẹp trai. Tiểu Văn oán thầm. Khoảng cách thời gian báo trước còn mười lăm phút, nói không khẩn trương thì đó chính là giả. Tổng cảm thấy, ngoại trừ sợi dây áy náy kia ra, nhưng nguyên nhân làm cho bản thân cô sốt ruột còn có mặt khác. Chính là, điều đó, đến tột cùng là cái gì chứ???
“[Tiếng Nhật ] Văn Onee-chan, Văn Onee-chan!” Âm thanh vô cùng uốn eo kia của Conan kia vang lên, cô quay đầu lại, Tiếu Văn phát hiện ra Conan cư nhiên lôi kéo quần áo của cô, giả bộ đáng yêu, nhất thời mặt cô đầy vạch đen. Tuy nhiên trước kia khi còn là Hirota Ryoko, cô đã được lĩnh giáo qua rất nhiều lần.
Thảo Mai thấy Tiểu Văn một mặt xanh xao, cho rằng là vì chính mình nghe không hiểu tiếng Nhất mà xấu hổ, cô vội vàng đi ra giúp Tiểu Văn giải vây.
“[Tiếng Nhật] Thực xin lỗi em, Conan-kun. Chị gái Văn Văn này không hiểu tiếng Nhật. Nếu Conan có chuyện gì cần nói thì liền nói với chị đi.”
Cô khinh, các ngươi đang cười nói huyên thuyên (Huyên thuyên: nói về cách nói năng nhiều lời và lan man, chưa hết chuyện này đã sang chuyện kia) gì đó? Tiểu Văn nhìn Thảo Mai cùng Conan nói chuyện qua lại, buồn bực! Cô thề, hôm nay sau khi trở về cô nhất định phải hỏi xin Amuro Tooru là mình muốn dụng cụ phiên dịch.
“[Tiếng Nhật] Ôi — em còn tưởng rằng mọi người đều sẽ biết tiếng Nhật chứ.” Conan thật thất vọng nói. Nhưng trên thực tế, ở trong lòng cậu, kinh ngạc lại vượt qua sự thất vọng, người nữ sinh này cư nhiên sẽ không biết tiếng Nhật. Nhưng mà khi nãy vừa mới…… Conan nhớ tới cảnh tượng lúc Tiểu Văn cố ý hỏi Thời Cổ Âm về cách phá giải ‘Cửu Cung Bát Quái Trận’, cùng với cái nhìn không tự giác về phía cửa sổ kia. Loại ánh mắt này không có khả năng là giả được. Nhưng mà, nếu như không biết tiếng Nhật, làm sao có thể…
“[Tiếng Nhật] Này, Conan có chuyện gì thì phải nhanh hỏi đi nha, chờ một chút nữa là siêu đạo chích Kid sẽ đến đó.” Thảo Mai tươi cười sáng lạn, vô cùng tốt bụng nhắc nhở.
“[Tiếng Nhật] Ôi? Dạ.” Conan gật đầu, lấy cớ, nói chính mình chính là muốn đi toilet, nhưng lại không biết toilet ở nơi nào.
Không biết toilet nam nằm ở nơi nào, nhưng lại cố tình tới hỏi Tiểu Văn với tư cách là nữ sinh sao? Cái cớ này rõ ràng là trăm ngàn chỗ hở đâu. Bất quá, dường như dây thần kinh của Thảo Mai rất là thô, một chút cũng không ý thức được. Cuối cùng Kính Nam xung phong nhận việc, đã chạy tới đây mang Conan toilet.
Tới gần