Sau giáng sinh, tôi tạm biệt bà rồi quay về trường. Nghe Ron kể lại rằng Harry nhận được một chiếc Áo choàng Tàng hình từ một người giấu tên và nói rằng nó thuộc về cha cậu. Nhờ chiếc áo tàng hình, Harry vô tình phát hiện ra Tấm gương Ảo ảnh, nơi cậu nhìn thấy cha mẹ của mình, mong ước sâu thẳm của cậu trở thành sự thật. Chắc hôm nào tôi phải nhờ Harry dẫn mình đến chỗ chiếc gương đó mới được
Trong một chuyến thăm đến ngôi nhà nhỏ của bác Hagrid ở chân đồi, tôi Harry, Ron và Hermione tìm thấy một tờ báo cho biết đã có một vụ trộm ở hầm Gringotts- cùng nơi mà Harry và bác Hagrid đã ghé qua khi mua dụng cụ học tập.
Nhờ lời nói bất cẩn từ bác Hagrid, chúng tôi bắt đầu tìm kiếm một vật cất giữ trong trường là hòn đá phù thuỷ- một sản phẩm của giả kim thuật, do một người bạn cũ của cụ Dumbledore là Nicolas Flamel tạo ra. Hòn đá giúp người dùng nó trở nên bất tử cũng như có thể biến kim loại thành vàng nguyên chất. Từ đó chúng tôi suy ra được rằng vật mà con chó ba đầu giữ chính là hòn đá phù thuỷ
Harry, Hermione và Ron cho rằng giáo sư Snape là hung thủ từ những dẫn chứng như thầy ấy đe doạ giáo sư Quirrell mà Harry đã thấy lần trước hay vết thương ở chân. Tôi thì không nói gì, thân là một tác giả, việc bị thay đổi kịch bản là vô cùng khó chịu nên tôi quyết định giữ im lặng để tôn trọng tác giả!
Trong quá trình ở thư viện học tập cùng cô giáo Granger là học sinh bất đắc dĩ Ron Weasley, Annie Gorvandes và Harry Potter. Chúng tôi "lại" tình cờ phát hiện ra bác Hagrid có nuôi một con rồng Hungary.
Sau nhiều lần thuyết phục thì bác đã đồng ý đưa chú rồng đến Rumani- nơi Charlie Weasley-anh của Ron đang làm việc về rồng.
Bác Hagrid cứ sụt sịt miết. Thật tội bác, trông bác thương con rồng như vậy mà!
Không ngờ Malfoy lại biết được dự định của chúng tôi rồi lén đi theo để mách thầy cô nhưng cậu ta đã gặp xui khi cũng bị bắt.
Kể cũng tội. Muốn mách thì phải mách một cách khoa học, có bằng chứng rõ ràng. Cứ tung tăng như vậy thì sẽ thấy được Harry Potter bị bắt sao? Đúng là lũ trẻ 11 tuổi.
Khi đưa chú rồng lên tháp thiên văn. Tôi, Harry và Hermione cảm thấy nhẹ nhõm như vừa thoát khỏi địa ngục. Nhưng