Tháng mười đã đến, mùa đông năm nay lạnh hơn mọi năm khiến cho tỷ lệ người bệnh đột ngột tăng cao
Món si rô ớt của bà Pomfrey trở thành đặc sản khắp Hogwarts.
Tôi cũng là một trong số người may mắn được thử món thuốc này. Sau lần uống đó, tôi đã tích cực học môn độc dược hơn đặc biệt là các để thay đổi vị của thuốc. Thật kinh khủng!!
Tình hình của Ginny ngày càng nghiêm trọng, trông xanh xao hốc hác vô cùng nên bị huynh trưởng Percy ép uống một liều. Khói lập tức bốc lên từ dưới lớp tóc đỏ hoe, tạo ấn tượng là cả cái đầu cô bé đang bốc cháy.
Tôi bắt đầu tìm kiếm cuốn nhật ký chết tiệt đó nhưng thất bại. Có lẽ vì Ginny luôn mang theo nó bên mình
Chết tiệt, phải tìm cách lừa Ginny đưa cuốn sổ đó ra mới được!
Dù tình hình dịch bệnh vẫn tăng nhanh, nhưng sự nhiệt tình của anh Wood dành cho quidditch vẫn không thay đổi. Thay vì tập 3 buổi một tuần anh đã tăng lên thành 5 buổi với lý do vô cùng hợp lý là mọi người đang bị bệnh nên các đội bóng khác được nghỉ, đây là cơ hội tốt để ta vượt mặt. Lý do thứ 2 càng thuyết phục hơn đó là vận động cho khoẻ người
Chà, thật là một niềm đam mê cháy bỏng. Cháy đến nỗi làm bỏng những con người đáng thương như chúng tôi
Sau buổi tập đầy thê thảm, à, đương nhiên là tôi còn lành lặn chỉ là đôi mắt quan sát đến nỗi muốn rơi ra cùng Harry-người dính đầy bùn đất và vẻ mặt như sắp chết cùng nhau đi về tháp Gryffindor. Bỗng nhiên chúng tôi tình cờ gặp bác Nick-suýt-mất-đầu, con ma tháp Gryffindor. Bác ấy đang đăm đăm nhìn qua cửa sổ, vẻ mặt buồn xo, tự lẩm bẩm một mình:
- Không đáp ứng yêu cầu, còn nửa phân, nếu mà...
- Chào bác Nick!
Tôi và Harry đồng thanh
- Ơ, chào hai đứa
-Trông bác có vẻ buồn, chuyện