Sau khi làm xong chiếc bánh, Annie quay trở về phòng để sửa soạn cho thật chỉn chu, dù sao đi xin lỗi với trang phục chỉnh tề sẽ chứng minh được thành ý chứ nhỉ!
-Edward!
-Annie, em đến rồi sao
-Ừm, em đến rồi. Đây là bánh của anh, là bánh do chính tay em làm đấy, không phải ai cũng được ăn đâu
-Vậy sao?
-Edward, xin lỗi anh mà, do em quên thôi, anh cũng biết bà nội em đấy...
-Để anh đoán xem, có phải em định nói là từ khi em được chọn làm du học sinh bà nội liên tục bắt em trau dồi các lễ nghi quý tộc để thích ứng với môi trường bên Durmstrang , bà còn bắt em học những ma pháp cấp cao cực kỳ khó để chứng minh rằng bản thân không thua kém bất kỳ người nào trong Durmstrang và để không bị "ăn hiếp", đúng chứ. Sau đó những người bạn của em lại liên tục hẹn để làm tiệc chia tay nên em mới quên việc thông báo cho anh, phải không thưa tiểu thư Gorvandes?
-... Edward, anh có thuật đọc tâm à?
-... Ha ha ha ha. Em ngốc thật, anh là người hằng tuần đều gửi thư cho em. Lại luôn nghe em tâm sự, đương nhiên những gì em nghĩ anh đều biết rõ rồi. Cô ngốc ạ
-... vậy đừng giận em nữa... có được không
-Ngốc, anh không thể giận em được đâu
Nói rồi Edward xoa đầu tôi. Annie mỉm cười đắc ý, quả nhiên chiêu làm nũng luôn có tác dụng với mọi đối tượng, à, trừ bà nội Gorvandes và cô bạn Hermi thôi.
Annie và Edward cùng nhau đến bàn ăn của du học sinh, có lẽ cô là người đến cuối cùng
-Ồ, trợ giảng Edward đã đến rồi sao. Có vẻ hiệu suất không tồi nhỉ, mới đó đã quen được một du học sinh xinh đẹp của Hogwarts rồi
-Ồ, ngài Billy cứ nói đùa. Cô bé này là Annie Gorvandes, một người bạn của tôi. Annie, đây là Billy, một trong những cố vấn cấp cao của Durmstrang
-Ồ, Annie sao... đó chẳng phải là tên của cô gái mà cậu viết thư hằng ngày à
-...
-Chà, mối quan hệ không tồi đấy chứ. Xem ra bây giờ những người già chúng tôi phải học hỏi tinh thần và cách thức của bọn trẻ thời nay rồi
-Đừng giỡn nữa, cô bé ngại rồi kìa. Được rồi, trò ngồi xuống đi
Khi nghe được lệnh phóng thích từ vị hiệu phó xinh đẹp và quyền lực của Durmstrang, Annie lập tức cúi chào rồi chạy ra khỏi chỗ đó. Thú thật, nói chuyện với những vị giáo sư này thật không tốt cho tim!
Annie chạy đến nơi Draco đang dùng bữa, cô đập mạnh vào lưng cậu bạn đang vô cùng "nhiệt huyết" thể hiện sự thanh lịch trong cách ăn bữa tối của mình.
Nhìn cậu bạn đang giả trân trước mặt, Annie không khỏi đen mặt, hỏi
-Nè Draco, sao không đợi tớ. Còn nữa, cái thể loại giả vờ gì đây cậu ăn cũng quá kiểu cách rồi đấy, tớ nhìn cậu mà nổi hết cả da gà đây này
-Hừ, tớ là một quý tộc, dùng bữa như vậy là vô cùng bình thường.
-Làm gì có chứ nhìn quá hoa mỹ luôn đấy. Cậu không thấy ăn như thế rất chậm và mất