Cánh cửa khẽ rung chuyển, vết lõm trên cánh cửa cũng dần hiện rõ ràng hơn, nó có hình dạng của một bàn tay. Brian Chad lập tức lôi Annie đến bên cánh cửa, đặt tay của cô lên trên vết hằn đó nhưng không có điều gì xảy ra cả
Annie xanh mặt, nhìn đến mắt trận đã bị xoay chuyển. Không lẽ kẻ bên trong đã biết cách phá trận pháp của cánh cửa này hay sao? Rốt cuộc người bên trong là ai chứ?!
Càng hoang mang, Annie càng giãy giụa kịch liệt hơn khiến đũa phép của Brian bị lệch hướng. Với tâm lý luôn sẵn sàng chiến đấu và luôn phòng bị, khi bị một lực tác động đến đũa phép, trong vô thức tâm lý phản kích được kích hoạt, một lời nguyền hiểm hóc được tung ra, là lời nguyền tấn công đến linh hồn của đối phương. Annie hoảng hốt, cố gắng đánh cược một lần vào vận may của bản thân. Nắm chặt đũa phép rồi hô lớn câu thần chú mà bản thân chưa thực hiện thành công lần nào trước đây
Expecto Patronum
Hai câu thần chú cùng lúc chạm nhau. Một lời nguyền hắc ám đến tận cùng trong khi một lời nguyền lại thanh khiết cực đại. Hai ma pháp trực tiếp đối chọi với nhau, tạo ra một mảng trắng xóa cùng một tiếng nổ lớn vang trời, phá vỡ đi bầu không khí tĩnh mịch vốn có của đêm đen. Annie cùng các thánh đồ đều phải nheo mắt vì không chịu được ánh sáng quá mạnh này. Trong lúc mọi người còn đang hoảng hốt vì chứng kiến sự va chạm mạnh mẽ của hai câu thần chú thì dấu ấn hình bàn tay đã sáng lên. Trong khi Annie sử dụng câu thần chú triệu hồi thần hộ mệnh, một dòng ma pháp đã vô tình truyền vào mắt trận, khiến cho ma trận bị phá vỡ
Két...
Ánh sáng dần dịu đi, các thánh đồ bắt đầu chú tâm đến sự thay đổi của cánh cổng. Cánh cửa khổng lồ bật mở, khói bụi dần bốc lên, bước phía sau lớp bụi đó là một người đàn ông phong nhã với mái tóc vàng cùng một phong thái uy nghiêm hệt như một vị vua. Các thánh đồ nhìn thấy sự xuất hiện của người đàn ông thì đồng loạt quỳ xuống, có người còn xúc động đến nỗi bật khóc, không ngừng lẩm bẩm hai từ "chúa tể". Annie đứng nơi này ngơ ngẩn, khuôn mặt xanh xao dần. Không phải chứ...
Người đàn ông đó hướng mắt về cô bé mà bản thân cảm thấy thú vị kia, nhưng khi nhìn đến thì hắn cảm thấy bất ngờ, nhưng hơn hết là kích động. Xung quanh cô bé đó bây giờ là hai vầng sáng, một phượng hoàng đỏ rực cùng một... tử xà, không thể nào. Hắn ta nhìn kỹ loài vật kia thêm một chút, quả thực là tử xà, nhưng nó lại thanh khiết đến khó tin, màu bạc tinh khiết không mang lại cảm giác chết chóc như những con tử xà mà hắn đã từng nhìn thấy. Hai loài vật này một đang đậu lên vai một lại quấn xung quanh người cô gái kia. Phải, đây chính là hai thần hộ mệnh của cô bé với đôi mắt đỏ kia, chúng tạo ra một lớp phòng vệ tuyệt đối.Người đàn ông trước mắt tiến thêm một bước, Annie lại lùi một bước. Nhưng cô không thể cử động được
Từ bao giờ ông ta?!
Một bước, hai bước, ba bước. Người đàn ông đó ngày càng tiến gần đến Annie, nhưng hắn không làm gì cả, chỉ nhìn đến con phượng hoàng đang đậu trên vai cô. Rồi hắn vươn tay đến chạm vào chú phượng hoàng, nhưng hắn chưa kịp chạm đến thì con phượng hoàng kia đã biến mất. Annie ngày càng kinh hãi, thần hộ mệnh chính là một trong những bạch ma pháp phòng ngự mạnh mẽ nhất. Lại thêm việc thần hộ mệnh thuộc giống phượng hoàng quý hiếm càng khiến câu thần chú trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng cư nhiên người đàn ông trước mắt chỉ cần một cái chạm nhẹ đã có thể là tiêu biến được.
-Rốt cuộc ông là ai?
Annie cố gắng thu lại những lo âu sợ hãi. Phải, bà nội đã từng nói rồi, khi gặp kẻ địch mạnh nhất định phải giữ được bình tĩnh, như thế mới có cơ hội thoát thân. Người đàn ông tóc vàng kia nhìn chằm chằm vào Annie, sau đó bật cười lớn
-Ha ha ha ha, ta đánh giá cao sự thông minh cùng sự bình tĩnh của ngươi. Nhưng thay vì thắc mắc về việc ta là ai, ta lại càng hiếu kỳ về sự xuất hiện của hai thần hộ mệnh xung quanh cô bé.
Annie khẽ cau mày, nếu người đàn ông trước mắt không nói cô cũng quên đi việc nghi vấn về vấn đề này. Tại sao khi cô triệu hồi thần hộ mệnh lại có tới hai thần hộ mệnh xuất hiện. Trong sử sách ma pháp chưa bao giờ có trường hợp như vậy, vậy rốt cuộc một trong hai thần hộ mệnh đó là của ai chứ?
-Tôi không biết gì cả. Bây giờ tôi đã làm xong nhiệm vụ là thả ông ra, các người cũng nên thực hiện giao ước, thả tôi ra rồi chứ
Người đàn ông tóc vàng kia cười lớn. Sau đó tiến lại gần hơn, ông ta đặt một tay lên vai Annie hỏi:
-Ngươi cho rằng như thế sao?
Hai mắt giao nhau, Annie nhíu mày đến cực đại, vừa đứng đối chất với người đàn ông kia trong khi âm thầm từ từ hóa giải lời nguyền trói buộc. Chết tiệt! Vì sao Durmstrang vẫn chưa hành động nữa, chẳng lẽ một người nhanh nhạy như Edward và Theodore lại không nhận ra điều gì bất thường hay sao. Vả lại nếu như có người thật sự đang bảo hộ cô, chắc chắn rằng sự biến mất của thần hộ mệnh sẽ giúp người đó phát giác ra điều nguy hiểm, tại sao đến bây giờ vẫn chưa có ai đến chứ!
-Cô bé, ta cảm thấy năng lực và thiên phú của ngươi không tồi, nếu đi theo ta, ta sẽ dạy