Nhưng người hỗn loạn nhất không ai khác chính là Edward Cullen.
Hắn đã nhận ra được rằng, người từng tấn công hắn ở thành Volterra...lại chính là người hắn yêu nhất, Harry Potter.
Và điều đó cũng đồng nghĩa với việc cậu thật sự đã vì chàng trai tóc bạch kim kiêu ngạo mà tổn thương hắn, hay nói cách khác...Harry Potter đã không lựa chọn ở bên cạnh Edward Cullen...
'Không...hắn nhất định không thể điều đó xảy ra, dù Harry đã từng là ai, hay làm gì...Cậu vẫn sẽ thuộc về hắn.'
Bàn tay Edward Cullen khẽ siết chặt, trong mắt hằn lên từng tia đỏ khát máu.
Hắn toan xông đến chỗ Harry Potter, bất quá khi hắn sắp bắt được cậu liền bị một thứ gì đó ngăn cản.
Một vòng rực lửa nhanh chóng bao quanh Harry Potter và Tom Riddle và cũng đủ để ngăn cách cả hai với Edward Cullen.
"Harry...Em lại muốn biến mất sao?" Edward Cullen nói trong sự bất lực.
"Edward...thật xin lỗi." Harry Potter khẽ đáp, Khuôn mặt cậu vẫn thản nhiên đến lạ thường, và Edward biết rằng từ lúc cậu xuất hiện, Harry chưa từng 'thật lòng' trao cho hắn bất cứ thứ gì dù chỉ là một ánh mắt lướt qua.
Tất cả sự chú ý của Harry Potter đều chỉ dành cho 'gã kia'.
Hệt như hắn chỉ là một kẻ thoáng qua, không hề có tư cách xen vào giữa bọn họ.
"Xin lỗi?...Tại sao lại xin lỗi?...
Tôi đã chờ em lâu đến thế..."
Harry Potter im lặng một hồi lâu, khẽ thở dài rồi nói: "Edward Cullen...anh là ẩn số mà em không thể nào lường trước được."
Lời nói này trực tiếp khiến Edward Cullen chết lặng. Cổ họng hắn nghẹn đắng lại, không thể cất thành lời.
'Edward Cullen...hoá ra ngươi cũng chỉ là kẻ thế thân của người khác.'
Tom Riddle khẽ mỉa mai trong lòng, là để chế giễu hắn và cũng là bản thân gã...
Suy cho cùng, bọn họ cũng chỉ là quân cờ của thiếu niên kia.
"Em đã du hành xuyên thời gian?...Không, không đúng...là cả không gian và thời gian. Em đã bóp méo quá khứ để thay đổi hiện tại đúng chứ?...". Tom Riddle thấp giọng dùng Xà Ngữ
hỏi.
"Đó không phải là việc của ngươi." Harry Potter lạnh lùng đáp, tay rút ra chiếc đũa phép mà cậu không bao giờ muốn dùng tới 'Cơm Nguội' rồi giương lên.
"Chúng ta kết thúc thôi."
Tom Riddle cũng đồng thời hướng đũa phép về phía cậu, thì thầm: "Nếu không thể cùng em bên nhau...Chi bằng cùng chết đi...để thân xác ta, linh hồn ta được hoà vào nhau...vĩnh viễn không xa rời."
Vòng lửa xung quanh cả hai đang ngày càng to lên, hệt như muốn nuốt chửng người