Hôm nào cũng vậy, sáng sớm, lúc học sinh ăn sáng, luôn có hàng trăm hàng ngàn con cú mèo kết thành từng đoàn tập kích vào Đại sảnh đường.
Hôm nay cũng không phải ngoại lệ.
Tuy nhiên, Jessica một chút cũng không thèm để ý.
Dù sao thì giữa trưa hôm qua cô cũng mới gửi thư về nhà, sáng nay làm sao đã có thể nhận được thư hồi âm được.
Đến dịch vụ giao hàng hỏa tốc bên Muggle cũng không nhanh đến thế.
Vì nghĩ vậy nên khi thấy có cú mèo bay về phía mình, Jessica rất kinh ngạc.
Luống cuống tay chân dọn ra một khoảng trống trước mặt, Jessica thử dùng câu thần chú dọn dẹp - Scourgify¹ mới học hôm qua để tạo ra chỗ cho cú mèo đậu xuống.
Nếu không dọn cô nghĩ con vật nhỏ đấy sẽ trực tiếp đâm đầu vào đĩa thức ăn của cô mất.
Cú mèo không mang đến cho Jessica bất cứ bao thư nào mà chỉ giơ chân lên ý bảo cô đem tờ giấy cài ở ống đưa thư bên chân gỡ xuống.
Vừa gỡ cô vừa đoán, chắc hẳn không phải là thư hồi âm từ nhà đâu.
Dù nhà cô đúng nghèo thật nhưng ba mẹ cô cũng không keo kiệt đến mức viết thư mà không có một cái bao thư như này.
Mà dù nếu là thư nhà thật thì ở đây chỉ có một tờ giấy, còn không đủ cho hai đứa em của cô viết.
Sau khi Jessica lấy tờ giấy ra, cú mèo mới vừa lòng mổ nhẹ vào tay cô, từ đĩa thức ăn của cô lấy một mẩu bánh mì nhỏ rồi bay theo nhóm bạn cú mèo của nó rời khỏi Đại sảnh đường.
Cái này là ai gửi cho mình nhỉ? Chắc chắn không phải ba mẹ gửi rồi.
Nhưng mà bên thế giới Phù thủy này mình cũng có quen nhiều người lắm đâu. Jessica băn khoăn, tự hỏi.
Cô thuận tay mở tờ giấy ra rồi đột nhiên mắt sáng lên, vẻ tươi cười cũng hiện rõ trên mặt.
Mới nhìn thấy chữ đầu tiên trong tờ giấy cô đã thấy chữ viết trên tờ giấy này vô cùng quen thuộc.
Rất giống chữ viết đánh dấu trên sách giáo khoa của Snape mà cô mua.
Nhớ lại mấy ghi chú trong sách giáo khoa, Jessica quay đầu, nhìn về phía anh ngồi lại phát hiện thiếu niên tóc đen không có nhìn về phía mình mà cúi đầu tập trung ăn sáng.
Chỉ là mái tóc đen đầy dầu rủ xuống hai bên đã che hết vẻ mặt của anh.
Ngu ngốc! Không có gì thì đừng nhìn sang bên này! Snape nghĩ thầm trong khi nghịch cái dĩa trong tay, bên môi theo thói quen nở một nụ cười châm chọc.
Nếu nhiệm vụ đơn giản đến thế mà cú mèo Hogwarts cũng không làm được thì anh nghĩ nên kiến nghị lên hiệu trưởng phá nó luôn đi.
Anh chẳng qua là giúp đỡ bạn của Lily mà thôi.
Giống như mấy năm trước Lucius giúp đỡ anh vậy.
Mà nói đến Lucius...!
Động tác ăn của anh thoáng dừng lại.
Đầu năm lúc ở sân ga, anh có gặp Lucius Malfoy.
Hắn mời anh Giáng sinh đến trang viên Malfoy dự tiệc.
Không nhắc đến Snape đang có tâm sự ở một bên nữa.
Bên này, Jessica thừa dịp không ai để ý, trộm mở bức thư ra đọc nội dung bên trong.
Gọi tờ giấy là bức thư cũng không đúng, nó thậm chí còn không có tên người gửi, dù cô biết đó là ai.
Đọc bức thư, cô vui mừng như điên, cô phát hiện nội dung bên trong thế mà lại là thứ cô đang cần.
Vội vàng ăn nốt mấy miếng, Jessica lập tức đứng dậy trở về ký túc xá.
Hiện tại vẫn còn sớm, có lẽ cô có thể kịp thử dùng vài câu thần chú trước khi tiết học đầu tiên bắt đầu.
Cứ như vậy, mỗi người đều bận rộn giải quyết chuyện riêng của mình còn thời gian thì cứ thấm thoát trôi.
Trong khoảng thời gian này, Jessica cũng đã có vài lần đụng độ trực tiếp hoặc bị phục kích bởi một số học sinh cùng niên khóa.
Khả năng chiến đấu của cô cũng tăng dần, thắng nhiều hơn thua.
Đối với việc này, Jessica tỏ vẻ vô cùng vừa lòng, càng thêm cố gắng luyện tập những câu thần chú mà Snape đã viết cho.
Cô thậm chí còn trộm thử cải tiến một số câu thần chú vài lần.
Tuy rằng kết quả cuối cùng vẫn là thất bại nhưng sau những lần đó nguồn năng lượng phép thuật bên trong cô tăng lên rõ rệt.
Cũng bởi vậy mà trong các tiết học Bùa chú, Jessica đã từ trong tay giáo sư Flitwick lấy về nhiều điểm cho Slytherin.
Điều này làm cho các học sinh năm nhất khác cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng bởi vì đã trải qua vài lần xung đột trước nên bọn họ cũng đã biết thu liễm lại chút.
Hiện tại, bọn họ vẫn có rất nhiều bất mãn với Jessica, nhưng cũng hiểu được nếu muốn tấn công cô thì ít nhiều cũng phải chuẩn bị kĩ lưỡng chút.
Nếu không, cô tìm được cơ hội phản kích lại thì sẽ không xong.
Điều này phu nhân Pomfrey, nữ vương Bệnh thất có thể làm chứng.
Gần đây bọn họ đến Bệnh thất như cơm bữa, làm bà vừa nhìn thấy bóng dáng bọn họ mặt liền đen như đít nồi, càm ràm lải nhải luôn miệng khiến cho các giáo sư khác cũng khó tỏ ra không biết.
Thời gian chậm rãi trôi, thời tiết cũng ngày càng lạnh.
Jessica bắt đầu đón mùa đông đầu tiên ở Hogwarts.
Từng bông tuyết nhẹ nhàng bay trong không trung, vài bông đọng lên các đỉnh tòa thành khiến cả Hogwarts như thay áo mới.
Hallowen cũng sắp đến.
Ôm sách, đi trên tuyết, Jessica chậm rãi bước từng bước nhỏ trong khuôn viên Hogwarts.
Cô đang định đến chỗ căn chòi gỗ nhỏ của người trông rừng Cấm, Rubeus Hagrid.
Tuy rằng các học sinh khác nhà Slytherin thật sự không thích người trông rừng to lớn này, họ thậm chí còn coi những người đến gần hắn đều là kẻ hèn mọn nhưng Jessica cũng không thèm để ý.
Dù sao thì bọn từ đầu bọn họ đã không ưa gì cô rồi, bây giờ có thêm một lý do nữa cũng chả làm sao.
Tuy rằng điểm tâm tự làm của Hagrid khiến người ta không dám khen tặng nhưng trà của ông vẫn còn tạm được.
Ít ra nó còn nóng.
Nhìn làn khói lượn lờ trên ống khói căn chòi gỗ nhỏ, Jessica kéo chặt áo choàng, bước đi nhanh hơn.
Chỉ còn cách căn chòi của Hagrid mấy trăm thước, Jessica đột nhiên dừng lại.
Nếu cô không nhìn nhầm thì hình như ở một gốc cây bên bìa rừng Cấm cách cô không xa kia có năm người đứng đấy thì phải.
Nếu như mọi hôm, cô sẽ không quá tò mò như vậy, dù sao Hogwarts to lớn như thế cũng sẽ có một số người không sợ thời tiết lạnh mà đi ra ngoài.
Nhưng nếu trong năm học sinh kia lại có bốn nam sinh mặc đồng phục nhà Gryffindor và một nam sinh nhà Slytherin, thậm chí bọn họ còn đang vây quanh học sinh Slytherin thì lại khác.
Họ đánh nhau hay sao? Jessica thầm nghĩ.
Jessica có chút do dự xem có nên đi qua đấy hay không.
Cô không có ý định chủ động tham gia bất kì trận đánh nhau nào, dù sao thì các giáo sư đã đủ nhớ mặt cô rồi, với lại hiện tại chính cô cũng đã có nhiều phiền toái lắm.
Từ góc nhìn của Jessica, nam sinh nhà Slytherin kia hình như đang cùng bốn nam sinh nhà Gryffindor nói chuyện gì đó.
Bởi vì đứng ở khoảng cách xa, cô không thể thấy rõ thần sắc trên mặt nam sinh Slytherin kia mà chỉ có thể từ cử chỉ của hắn thấy được hắn có vẻ đang lo lắng.
Chà chà chân lại với nhau, Jessica quyết định sẽ đứng đây quan sát thêm một lúc.
Nếu đến lúc đó bọn họ vẫn chưa nói chuyện xong cô sẽ lập tức đi đến căn chòi của Hagrid.
Thời tiết hôm nay cũng thật lạnh.
Mà giày của cô cũng không phải loại giày giữ ấm nên dưới thời