"Hiện tại ta cần đi tiệm Junk bán một ít sách cũ."
Im lặng một lúc, Snape mới chậm rãi mở miệng nói.
Jessica cảm thấy hắn hình như không am hiểu nói chuyện với người lạ cho lắm.
"Nếu ngươi cần mua cái gì, có thể nói cho ta biết, ta sẽ dẫn ngươi đi."
"Cảm ơn ngươi, Snape tiên sinh."
Jessica suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục hỏi "Ừm,...ta có thể hỏi ngươi một chút được không, Snape tiên sinh? Ngươi có còn sách giáo khoa năm nhất không? Nếu có, thì...có thể bán cho ta được không?"
Nghe Jessica nói thế, Snape nhíu mày, một lần nữa quan sát, đánh giá cô như thể vừa rồi hắn không chú ý cô là cái dạng sinh vật gì vậy.
Một lúc sau, ngay khi Jessica đã hết kiên nhẫn, Snape mới mở miệng nói: "Jones tiểu thư, ta phải nói rõ cho ngươi biết, sách giáo khoa của ta đã rất cũ.
Nếu ngươi cầm nó đi học, có lẽ sẽ bị cười nhạo."
"Nếu đã như vậy, vì sao ngươi còn đem nó bán đi?"
Jessica cảm thấy Snape tiên sinh này rất có ý tứ, làm gì có người bán nào không những không đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm của mình mà còn ngược lại làm thấp giá trị của nó trước mặt khách.
".....Vẫn có nhiều người muốn mua lại nó."
Snape giống như suy nghĩ về điều gì đó, ánh mắt bỗng ảm đạm lại, xoay người đi.
"Theo kịp Jones tiểu thư.
Nếu như ngươi thực sự muốn mua lại bộ sách giáo khoa, ta sẽ giúp ngươi tìm kiếm một bộ ở tiệm Junk."
"Snape tiên sinh, chắc sách của ngươi vẫn hoàn chỉnh đi?" Jessica đi nhanh vài bước để đuổi theo Snape.
"Nếu như nội dung bên trong vẫn nguyên vẹn thì ta hi vọng ngươi có thể bán nó cho ta.
Như vậy không những đem lại nhiều lợi nhất mà còn tiết kiệm thời gian của cả đôi bên.
Tuy nhiên,...ta cũng không thể trả giá quá cao cho ngài được."
Snape đứng lại, xoay người nhìn về phía Jessica, đôi mắt hắc thạch diệu của hắn lướt qua người cô mang theo một tia dò xét.
Trước ánh mắt thăm dò đó, Jessica dường như không có chút để ý nào, vẫn tươi cười nói: "Đừng giật mình như vậy chứ Snape tiên sinh.
Nhà ta rất nghèo, ta không thể tiêu pha lãng phí được."
Nghèo sao? Đó là đương nhiên, nếu không tại sao cô bé tân sinh này lại phải mua lại sách giáo khoa của hắn.
Nhưng vì cái gì mà cô đối với chuyện này hình như lại không để ý chút nào? Snape không khỏi cẩn thận quan sát phù thủy gốc muggle trước mặt.
Hắn muốn tìm ra những đáp án đó từ trên người cô.
Quan sát kĩ một chút, Jessica cũng không hẳn là cô gái xinh đẹp, tướng mạo của cô rất phổ thông.
Tuy nhiên, cô lại có đôi mắt xanh lam sâu thẳm, linh động, rất có thần thái hấp dẫn nhiều người chú ý.
Mái tóc nâu của cô rất ngắn, tuy không tạo cảm giác phiêu giật như tóc dài nhưng lại lộ ra vẻ khỏe mạnh, tràn đầy sức sống.
Snape đột nhiên kinh ngạc nghĩ, hắn không thể hiểu được lí do tại sao hắn lại đột nhiên hứng thú với một cô gái gặp mặt chưa được năm phút này.
Có lẽ là do ngoại trừ Lily ra, Jones tiểu thư này là người thứ hai cùng hắn nói chuyện gần gũi như vậy.
Nói đến Lily,...!Hôm nay hắn hẳn sẽ gặp mặt Lily đi.
Có lẽ, hắn nên hoàn thành công việc sớm, như vậy hắn sẽ có nhiều thời gian ở cạnh Lily hơn.
Suy nghĩ đến đó, tâm trí của Snape liền bay xa, hoàn toàn quên chính hắn vẫn đang nhìn chằm chằm vào Jessica.
Jessica đứng tại chỗ, mờ mịt không hiểu chuyện gì.
Jessica thật hoài nghi có phải chính mình có vấn đề gì không mà Snape lại nhìn chằm chằm cô như thế.
Cúi đầu đánh giá lại chính mình, cô không tìm ra được bất kì điều gì bất thường trên người mình cả.
Trang phục hôm nay Jessica mặc gọn gàng hơn mọi ngày chút nhưng vẫn rất đơn giản.
Chỉ có áo phông cùng quần bò cũ.
Vốn dĩ, Elise muốn con gái mặc lễ phục năm đó của nàng, nhưng Jessica đã lắc đầu cự tuyệt.
Phải thuyết phục mẹ mình buông tha ý tưởng đó trong hai giờ liền, Jessica mới có thể mặc vào bộ quần áo này.
Tuy rằng trên nó không có bất kì trang sức dư thừa nào nhưng cũng có thể coi là mới mẻ, độc đáo.
Quần bò của cô tuy đã cũ nhưng vẫn còn sạch sẽ chán.
Chiếc quần vốn là của cô con gái nhà hàng xóm Elizabeth bên cạch nhà cô mua mấy năm trước ở Luân Đôn.
Tuy nhiên, do cô bé đã lớn, không còn mặc vừa nên đã cho Jessica.
Mờ mịt nhìn bốn phía, Jessica mới hiểu ra, trong đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp lóe lên tia sáng.
Cuối cùng, cô cũng hiểu ra vì sao Snape lại nhìn mình kì quái như vậy liền vội vàng giải thích: "Ta mới đến, còn chưa kịp mua áo choàng cho nên chỉ có thể măc như thế này."
Snape đang suy nghĩ miên man thì bị Jessica lên tiếng, đánh gãy dòng suy nghĩ, kéo hắn trở lại thực tại.
Hắn ho khan vài tiếng, xấu hổ dời tầm mắt đi.
Vào lúc, Snape định nói gì đó để hòa hoãn bầu không khí thì có tiếng gọi vui vẻ, từ xa truyền đến: "Sev!"
Theo nơi âm thanh truyền đến, một cô bé có mái tóc dài màu đỏ chạy đến.
"Trời rất nóng! Ngươi như vậy lại đổ thật nhiều mồ hôi." Snape nói chuyện với nữ hài tử vừa đến bằng giọng nói ôn nhu, dung túng, cùng săn sóc tiếp nhận sách trên tay nàng.
Đối xử thật khác một trời một vực so với Jessica a!
"Tớ không sao, Sev.
Tớ thích hoạt động dưới ánh mặt trời nha." Nữ hài tử cười tươi, đôi mắt cong lại như trăng lưỡi liềm.
Thật là đáng yêu chết Jessica rồi!
"Sev, cậu đến lâu chưa? A, đây là ai vậy?"
Một lúc sau, nữ hài tử tựa hồ mới phát hiện ra Jessica đứng đằng sau Snape, gương mặt hơi lộ ra vẻ kinh dị.
"Xin chào tiểu thư xinh đẹp, ta là Jessica Jones.
Rất vui được gặp ngươi." Jessica thấy nữ hài tử có vẻ nghi hoặc, liền tiến lên giới thiệu.
Jessica cô cũng không muốn mới gặp mặt đã bị người khác hiểu lầm đâu.
"Ta là tân sinh năm nhất của Hogwarts.
Ta đi theo giáo sư Horace Slughorn đến Hẻm xéo mua đồ dùng học tập.
Do giáo sư có chút mệt mỏi nên đã nhờ Snape tiên sinh giúp đỡ."
"Thật là cái tiểu cô nương đáng yêu nha~!!" Nữ hài tử tóc đỏ cười lên." Chị là Lily Evans.
Rất vui được gặp em."
"Ừm, nếu hai người còn nhiều điều muốn nói thì xin mời cứ tiếp tục.
Ta nghĩ ta có thể tự mình đi mua đồ dùng học tập.
Chắc ta cũng không thể bị lạc đường đâu." Jessica có thể nhìn ra được mối quan hệ không bình thường giữa Snape cùng Evans.
Bình tĩnh mà xem xét lại thì, cô cũng không muốn làm bóng đèn nghìn woat sáng trưng giữa hai người.
"Đâu thể được.
Em là lần đầu đi Hẻm xéo mà.
Bọn chị không thể để em tự đi được!"