Trong một vùng đồi núi kín đáo ở phía tây nam hẻm núi Kalwang có một dãy doanh trại nằm xen giữa những khu rừng. Ở trung doanh, ba vị thủ lĩnh hội họp bàn bạc việc quân cơ. Hai người vận cẩm bào, mão vàng giáp bạc theo thể thức đại tướng của Thần Thánh Đế quốc. Người còn lại vận Hồng y theo thể thức Giám mục, đầu đội mão triều thiên hai tầng bằng vàng. Bọn họ chính là Ngô Trấn Quốc và Vương Nguyên là hai tướng thống lĩnh hai đạo quân Bảo Tiệp và Chiêu Viễn, cùng với Vương tử - Giám mục George I de Trento của Đại lĩnh địa Trento – Tyrol. George I de Trento đã được phong Hồng y Giám mục khi thay mặt Đức Thánh Cha Gregorius XII đi sứ sang Gia Định, nhưng mão triều thiên hai tầng là do lão tự chế ra với sự đồng ý của Long nhi sau khi lĩnh địa Tyrol được sát nhập vào Trento. Trong hàng giáo phẩm Cơ Đốc Giáo không có sử dụng loại mão triều thiên hai tầng, chỉ có mão triều thiên ba tầng là mão chuyên dụng của Đức Thánh Cha. Hồng y Giám mục thấp hơn Đức Thánh cha một bậc, nên mão triều thiên của lão chỉ có hai tầng.
Ba người cùng ngồi quanh một chiếc bàn tròn, vừa uống trà vừa bàn bạc. Ngô Trấn Quốc hỏi :
- Trận địa xử lý thế nào rồi ?
Vương Nguyên nói :
- Chúng ta đã chiếm lĩnh ba đạo hào lũy ở cửa phía tây hẻm núi. Binh sĩ đã đào thêm hào ở mặt đông. Địch quân đã hoàn toàn bị vây trong hẻm núi. Khi nào thì phóng hỏa ?
Ngô Trấn Quốc nói :
- Đại vương truyền lệnh đầu giờ Tuất tối nay sẽ phóng hỏa.
Theo lịch cổ, mỗi ngày được chia làm 12 canh giờ. Giờ Tý bắt đầu từ 11 giờ tối đến 1 giờ khuya. Do đó, đầu giờ Tuất chính là lúc 7 giờ tối. Vương Nguyên nói :
- Binh sĩ đã chuẩn bị đâu vào đó cả rồi, chỉ còn chờ lệnh hành sự.
George I de Trento nói :
- Bên trong hẻm núi có đến gần 300.000 người, phóng hỏa có tàn nhẫn quá không ?
Ngô Trấn Quốc nói :
- Quân giặc đông hơn quân ta. Nếu không phóng hỏa thì để chiến thắng quân ta sẽ thiệt hại rất nặng nề. Thà rằng quân giặc chết nhiều còn hơn để quân ta chết nhiều. Chúng ta không có trách nhiệm thương hại quân giặc.
Vương Nguyên cũng nói :
- Từ bất chưởng binh. Nếu song phương hỗn chiến, 3.000 quân của lão có khi còn lại không được mấy người.
George I de Trento khẽ thở dài, gật đầu nói :
- Nhị vị nói rất phải. Ai ! Hy vọng bọn chúng sớm đầu hàng.
Quân Trento 3.000 người tham gia liên quân là lực lượng tinh nhuệ nhất của George I de Trento. Lực lượng này đã tham gia các chiến dịch Tyrol, Salzburg và hẻm núi Kalwang, thực sự là lực lượng năng chinh thiện chiến, lão không thể để cho thiệt hại nặng nề được. Thế là bọn họ tiếp tục uống trà chuyện vãn, chờ trời tối.
…
Tối đến, cả Ngô Trấn Quốc, Vương Nguyên và George I de Trento cùng ra chiến tuyến đích thân chỉ huy hành động. Lúc này mặt trận đang do Chiêu Viễn quân Đệ nhị sư phụ trách phòng thủ. Vương Nguyên hỏi viên Hiệu úy Đào Anh Dũng :
- Chuẩn bị đến đâu rồi ?
Đào Anh Dũng hành quân lễ, nói :
- Báo cáo Đại nhân. Tất cả đã sẵn sàng.
Vương Nguyên đưa mắt nhìn Ngô Trấn Quốc, thấy y gật đầu, liền truyền lệnh :
- Chiếu kế hoạch hành sự.
Đào Anh Dũng lập tức chạy đi chỉ huy bản bộ binh mã phát động kế hoạch. Mấy nghìn cung thủ chiếm giữ nhiều vị trí dưới đất lẫn trên sườn núi, đồng loạt chuẩn bị cung tên, mồi lửa, trên đầu mũi tên đều có cột một mảnh vải nhúng dầu, bọc hỏa dược. Đào Anh Dũng truyền lệnh :
- Châm lửa.
Tất cả cung thủ đồng loạt châm lửa vào đầu mũi tên, sau đó giương cung lắp tên, sẵn sàng chờ lệnh. Đào Anh Dũng lại quát :
- Bắn.
Mấy nghìn mũi tên lửa đồng loạt được bắn ra. Mặt đất trước đó đã được rải hỏa dược và cỏ khô, nhiều nơi còn rải than đá, nên lập tức bốc lửa, bừng cháy dữ dội. Ngọn lửa dần dần lan về phía đông. Do có hào lũy cách lửa nên ngọn lửa không hề uy hiếp quân đội Thần Thánh Đế quốc.
Ngọn lửa lan dần, lan dần, rồi cũng lan đến khu doanh trại của liên quân Đế quốc La – Đức – Vương quốc Hungary. Do đang mùa hạ, không khí khô và nóng, nên thế lửa rất hung hãn. Khi ngọn lửa ập đến, mãn sơn biến dã đều là lửa đỏ, cả binh sĩ lẫn tướng lĩnh đều hốt hoảng tháo chạy về phía đông, bỏ của chạy lấy người. Đóng doanh trại ở khu vực phía tây này là lực lượng dự bị của liên quân, là quân đội của các tiểu công quốc thuộc Đế quốc La – Đức, toàn là nông dân ô hợp, nên khi tháo chạy cũng mãn sơn biến dã, không có hàng ngũ gì cả. Nhiều người vì tranh đường đoạt lối mà xô đẩy giẫm đạp nhau. Tiếng gào khóc vang trời dậy đất, vô cùng thê thảm.
Ở mặt trận phía đông, Hoàng đế Sigismund de Luxembourg và Tuyển hầu Frederick I de Brandenburg đang chỉ huy quân đội tấn công phòng tuyến của quân đội Thần Thánh Đế quốc, đột nhiên nghe thấy từ phía sau có nhiều tiếng ồn ào hỗn loạn truyền đến. Hoàng đế Sigismund de Luxembourg cau mày nói :
- Chuyện gì thế ? Quân đội của ai mà không có quy củ gì cả ? Giữa chiến