Lại nói, Long nhi dẫn các em đi chơi trên biển một đêm, sáng hôm sau mới cho chiến hạm quay về. Trong các em, bé nhỏ nhất Charles luôn luôn bám theo Long nhi, đòi được bế. Long nhi cũng cưng chiều bé nhất. Bé mới 2 tuổi, được Long nhi yêu mến, cho nhiều đồ chơi, thức ăn ngon, nên quý mến Long nhi cũng là chuyện bình thường.
Hôm sau, khi về đến Genoa, Long nhi đã thấy Đinh An Bình về đến đó rồi. Long nhi ngạc nhiên hỏi :
- Vương gia. Cuộc chiến thế nào rồi ?
Đinh An Bình tủm tỉm cười nói :
- Đương nhiên là đã giải quyết xong cả rồi. Quân ta bắt được 6 vạn tù binh, giết được 2 vạn rưỡi , thương vong chỉ có vài trăm. Hiện tại các đạo quân đang công chiếm các xứ ở Milano.
Sở dĩ thương vong ít như thế là vì không có chiến đấu nhiều, chỉ bỏ đói địch quân rồi tự nhiên chiến thắng. Đối phương khi tổ chức phá vây thì sử dụng mưa tên và đạn pháo ngăn cản. Có thể nói, trận Pavia đại hội chiến là trận chiến tuyệt vời nhất của quân đội Thần Thánh Đế quốc từ trước đến nay.
Long nhi hỏi :
- Vương gia định xử trí Milano giống Genoa ?
Đinh An Bình cười bảo :
- Đương nhiên.
Long nhi khẽ cau mày, nhưng rồi cũng không nói gì, chỉ bọn Réne de Anjou giới thiệu với Đinh An Bình, sau đó nói :
- Vương gia. Quân Anjou muốn mở rộng Hải quân, không biết vương gia có thể giúp đỡ không ?
Đinh An Bình dễ dãi nói :
- Chiến hạm thì không được, nhưng vũ trang thương thuyền thì không thành vấn đề. Bán cho thương nhân hay bán cho quân Anjou thì cũng thế thôi. Đương nhiên không thể miễn phí. Ta chỉ có thể xem phía Anjou bình đẳng với thương nhân của Đế quốc.
Lão quản gia Bá tước Ferdinand de Artois sau khi tận mắt chứng kiến sự hùng mạnh của Thần Thánh Đế quốc, khi về đến Provence đã tranh thủ học ngôn ngữ của Đế quốc, đến nay cũng tạm nghe hiểu được, vội ứng tiếng nói :
- Vâng ạ. Chúng tôi sẽ mua. Đa tạ Đại vương đã chiếu cố.
Đinh An Bình gật đầu nói :
- Mọi người đi nghỉ ngơi trước đi. Bản vương có việc cần bàn với Điện hạ.
Lão quản gia vâng dạ, đưa các thiếu chủ đi theo sự hướng dẫn của người hầu về nơi nghỉ ngơi. Chỉ có bé Charles là không chịu rời Long nhi, nhõng nhẽo mếu máo :
- Không. Anh ơi. Anh bế.
Long nhi ngại ngùng nhìn Đinh An Bình. Họ Đinh mỉm cười nói :
- Không sao. Tiểu công tử còn nhỏ quá mà. Tiểu công tử thật đáng yêu đó nha.
Thế là Long nhi bế bé Charles cùng Đinh An Bình bàn bạc quân quốc đại sự. Đinh An Bình nói :
- Sau khi giải quyết xong chiến trường Milano, quân ta sẽ tiếp tục bắc phạt. Lúc đó sẽ có hai hướng, tây bắc sang Đế quốc La – Đức. Điện hạ muốn chọn hướng nào ?
Long nhi suy nghĩ giây lát, rồi nói :
- Vậy hãy tấn công Burgundy đi ! Nếu chiếm Burgundy thì dễ dàng sát nhập vào Latium. Còn Đế quốc La – Đức thì khó hơn, phản kháng sẽ rất nghiêm trọng, mà dù có chiếm được cũng khó sát nhập. Ở đó có đến hàng nghìn lĩnh địa lớn nhỏ, quý tộc quá nhiều.
Có thể nói Đế quốc La Mã Thần Thánh Dân tộc Đức có thể chế gần giống các vương triều Hạ, Thương của Trung Hoa cổ đại. Trong nước có đến hàng nghìn lĩnh địa lớn nhỏ, mỗi lĩnh địa độc lập với nhau như một quốc gia vậy, cũng giống như hàng nghìn tiểu quốc chư hầu thời Hạ, Thương (vua Thành Thang, tổ của nhà Thương, đã hội họp hơn 2.000 nước chư hầu để chinh phạt vua Kiệt nhà Hạ). Hoàng đế thật ra cũng chỉ là một lĩnh chủ lớn, hùng mạnh, và được các vương công quý tộc bầu lên làm Hoàng đế. Mà chức Hoàng đế đó lại không thể cha truyền con nối. Với một đất nước như thế, thật khó cai trị. Nghe Long nhi bảo thế, Đinh An Bình gật đầu nói :
- Ta cũng nghĩ giống Điện hạ. Tuy quân ta vừa tiêu diệt 4 vạn rưỡi quân Đế quốc La – Đức, nhưng đó thật ra cũng chỉ là thân quân của Hoàng đế Sigismund de Luxembourg mà thôi. Các vương công quý tộc còn rất nhiều quân đội. Nếu như lúc này chúng ta tấn công, Sigismund de Luxembourg có thể thừa cơ thống nhất lực lượng các lĩnh địa chư hầu dưới danh nghĩa chống quân ta, để củng cố địa vị của mình. Còn nếu như chúng ta cứ để mặc đó thì thế lực của Sigismund de Luxembourg sẽ càng ngày càng suy yếu. Sau khi quân đội tổn thất nghiêm trọng, các vương công chư hầu sẽ không còn nể trọng hắn ta như trước nữa. Chúng ta cũng có thể sử dụng một số thủ đoạn khác nữa để làm giảm thế lực của hắn ta.
Long nhi hỏi :
- Vậy chúng ta sẽ tấn công Burgundy ?
Đinh An Bình cười nói :
- Thật ra tấn công Burgundy còn có một điều lợi khác nữa là có thể nhân tiện giải quyết luôn công quốc Bourbon ở cạnh đó. Điện hạ còn nhớ James de Bourbon chứ ?
Long nhi kinh ngạc nói :
- Vương gia định tấn công cả Bourbon ?
Đinh An Bình cười nói :
- Bourbon tuy ở khu vực trung tâm của Pháp Lan Tây, không thích hợp để sát nhập vào Latium, nhưng Điện hạ có thể tặng nó cho tiểu công tử đây. Điện hạ trước đã có quà cho Réne de Anjou thì cũng nên có quà cho tiểu công tử đây chứ. Tiểu công tử đáng yêu thế này cơ mà.
Long nhi nhìn bé Charles lúc này đang tròn xoe mắt lắng nghe hai người nói chuyện, suy nghĩ giây lát rồi cũng tán đồng đề nghị của Đinh An Bình. Để bé Charles trở thành Công tước xứ Bourbon cũng hay, dù sao thì James de Bourbon cũng đã tử trận ở Taranto rồi.
Mấy ngày sau, khi