Tác giả: Hồng Cần Tô Tửu
Editor: Cáo
_____
"Tạ Sầm, chúng ta chia tay đi."
"Ý cậu là gì? Vừa chuyển trường lại còn chia tay với tớ? Cậu thích người khác?"
Cánh tay bỗng nhiên đau nhói, kéo Khương Hành đang suy nghĩ lung tung trở lại. Nghe rõ những lời này, Khương Hành không đáp mà cúi đầu, dùng thái độ trầm mặc để bày tỏ.
Tạ Sầm thấy thế, sắc mặt liền thay đổi. Cậu ta nghĩ tới cái gì, cắn răng hỏi: "Cậu thật sự đã thích người khác rồi? Là ai?"
Câu hỏi cuối cùng như rít qua kẽ răng, mang theo vài phần tàn nhẫn.
Khương Hành bị cậu ta chất vấn mạnh bạo, cả người đều bị xóc nảy. Tóc đuôi ngựa quất lên mặt khiến làn da thiếu nữ mềm mại hơi đau rát.
Cũng bởi vì động tác thô lỗ này khiến Khương Hành ngẩng đầu đối mặt với người đối diện.
Nam sinh cao to, ngũ quan không phải dạng đẹp trai nhưng không thể bỏ qua được. Toàn thân lộ ra khí thế kiệt ngạo khó thuần. Tóc ngắn màu đỏ, tai trái xỏ một hàng khuyên, quần áo toàn là hoa văn đầu lâu xương chéo cùng quần jeans bó sát màu đen. Đuôi lông mày còn xăm một con số.
Nhìn thế nào cũng không ra được một học sinh tốt.
Bàn tay to đang kéo cánh tay Khương Hành đột nhiên siết chặt. Ngũ quan nam sinh vốn hơi hung dữ, lại thêm lúc này vì nổi giận mà trở nên vặn vẹo, càng có vẻ hung thần ác sát, hai mắt âm u nhìn chằm chằm, làm người ta không rét mà run.
Khương Hành vốn muốn dao sắc chặt đay rối* theo bản năng nuốt nước miếng. Lại nhớ đến hành động của người này, da đầu liền tê dại.
*dao sắc chặt đay rối: xử lí nhanh gọn, dứt khoát.
Không dám kích thích cậu ta nữa, cô vội hé miệng giải thích: "Tạ...... Tạ Sầm, cậu bình tĩnh, tớ...... Cảm thấy hiện tại không thích hợp để yêu đương. Cậu cũng không biết lớp chúng ta cần phải nỗ lực bao nhiêu đâu, tớ muốn thi đại học."
Như sợ cậu ta đổ trách nhiệm lên đầu mình, cô còn nhỏ giọng bổ sung một câu: "Hơn nữa tớ nghe nói cậu cùng hoa khôi rất tốt, tớ...... Tớ nghĩ không nên ngáng đường các cậu, bọn họ đều nói các cậu thật xứng đôi, tớ nguyện chúc phúc cho cả hai."
Tới đây, trong giọng nói của cô còn có một chút tủi thân.
Tủi thân nhưng thật ra lại không tủi thân tí nào, nói nghẹn uất thì đúng hơn. Khương Hành cũng không biết mình gặp phải cái vận gì, thế mà cùng lúc xuyên vào hai cuốn sách.
Không sai, là hai cuốn sách!
Ngay từ đầu cô còn tưởng rằng mình chỉ xuyên vào một cuốn. Cuốn này cô đã đọc một năm trước, nội dung cụ thể cô không nhớ rõ, chỉ biết lúc ấy đọc để giết thời gian, nào ngờ cuối cùng ngược lên ngược xuống khiến tim gan tì phổi thận đều đau ngất. Cho nên sau này ngẫu nhiên nhớ lại đều nhịn không được mà bực bội.
Nội dung cũng không phức tạp. Là câu chuyện tình yêu của học bá tiểu bạch hoa cùng lão đại ác bá vườn trường.
Hai người cậu hiểu lầm tôi tôi hiểu lầm cậu, tra tấn nhau. Cuối cùng nam chính không tốt nghiệp cao trung, trở về kế thừa gia sản, nữ chính thi đại học không được, bỏ đến một thành phố nhỏ xa xôi.
Quyển sách này dùng thủ pháp vừa kể vừa ghi, mở đầu là cảnh tượng gặp lại nhau vài năm sau.
Nam chính làm người thừa kế của gia tộc, hô mưa gọi gió. Hắn nghĩ năm đó nữ chính phụ hắn, liền làm khó nữ chính đủ đường, bắt nạt cô đến thảm thương. Sau này mới biết chuyện năm đó là do nữ phụ thích hắn âm thầm phá rối khiến cho hai người hiểu lầm nhau, lại bắt đầu cầu xin nữ chính tha thứ......
Từ đầu đến cuối hơn nửa đều là ngược nữ chính, ngược nam chính chỉ có bảy tám chương. Đọc xong tức hộc máu. Hiện tại Khương Hành xuyên qua là lúc hai người đang học cao trung. Khương Hành tất nhiên không muốn cùng người này có bất kỳ quan hệ gì.
Khương Hành xuyên đến vào một tháng trước.
Thừa dịp nghỉ hè, Tạ Sầm về nhà, cho nên cô mới có cơ hội năn nỉ cha mẹ nguyên thân cho chuyển trường.
"Khương Hành" thành tích rất tốt, bởi vì công việc của cha mới có thể đi theo và chuyển trường vào thành phố này. Đến Tam Trung có giáo viên là bạn học của mẹ, bỏ được mấy thủ tục phiền toái.
Nhưng Khương Hành nóng lòng muốn thoát khỏi Tạ Sầm, xuyên đến đây rồi đủ các loại lăn lộn, cuối cùng dùng tuyệt thực buộc cha mẹ phải đổi trường học, lúc này mới được như ý nguyện.
Hiện tại tới Nhất Trung, cô nào biết lại phát hiện một chuyện càng đáng sợ hơn. Hình như cô lại ở trong một quyển sách khác.
Cùng một tác giả, chẳng qua hai nhân vật chính của quyển sách này đều là nam.
Đây là tác phẩm mấy năm trước của tác giả. Nghe nói lúc đó rất hot nhưng Khương Hành không hứng thú gì cho cam. Mà khi nhìn thấy đại kết cục của "Khương Hành" cùng Tạ Sầm, trong đầu đột nhiên xuất hiện một nhân vật Mục Cảnh Sơ, người đọc phía dưới hình như cũng điên rồi, gào thét kêu không ngừng, đều nói nhớ Mục Mục.
Lúc ấy Khương Hành nhịn không được, tò mò tìm kiếm Mục Mục là ai. Nhìn thấy tag đam mỹ thì có chút do dự. Trước kia cô không thích lắm thể loại này nên chỉ xem qua loa một lần.
Mở đầu đổi thang mà không đổi thuốc, Mục đại thiếu gia vì lí do nào đó mà bị ném tới thành phố nhỏ này để tránh né nổi bật. Hắn thành tích ưu việt, mặt ngoài ôn tồn lễ độ, rất nhanh liền trở thành nhân vật phong vân trong trường học. Ở đây quen biết một thiếu niên trầm mặc ít lời.
Thân phận thiếu niên mẫn cảm, không có bạn bè, lúc nào cũng độc lai độc vãng. Lúc đầu Mục Cảnh Sơ chú ý tới người này vì thành tích, sau đó dần dần bị người này hấp dẫn rồi từng bước áp sát tiếp cận. Tuy rằng đến cuối câu chuyện hai người không xác định quan hệ, nhưng người đọc đều biết Mục Cảnh Sơ cùng thiếu niên trầm mặc kia là một đôi.
Thậm chí rất nhiều người đọc suy đoán, nếu người kia không chết, hai người hẳn sẽ ở bên nhau.
Đúng vậy, quyển sách này là BE, một nam chính đã chết, nam chính còn lại hắc hóa, quả thực khiến người ta hít thở không thông.
Càng đáng sợ hơn là sau khi cô chuyển vào Nhất Trung lại phát hiện trong đầu đột nhiên có một nhiệm vụ. Nhiệm vụ chính là ngăn cản nam chính số một Mục Cảnh Sơ hắc hóa báo thù, phòng ngừa thế giới tan vỡ. Nếu nhiệm vụ thất bại, cô cũng sẽ biến mất theo thế giới.
Khương Hành một bụng khổ.
Muốn cô ngăn cản như nào cơ? Trừ phi ngay từ đầu Mục Cảnh Sơ không yêu người kia, như vậy sẽ không có thị phi sau này.
Tuy rằng chỉ là nghĩ thoáng qua, nhưng đột nhiên cô cảm thấy cũng không tồi. Cho nên hiện tại Khương Hành muốn chạy thoát khỏi phiền toái Tạ Sầm thật nhanh rồi đi tiếp cận Mục Cảnh Sơ, ngăn cản hắn thích người kia.
6 giờ, trời mới sáng, nắng sớm he hé, cửa sau Nhất Trung có một cái ngõ nhỏ, lúc này yên tĩnh vô cùng.
Khương Hành nói xong liền cúi đầu. Cô mặc đồng phục caro đỏ đen của Nhất Trung. Đồng phục phổ thông không làm giảm bớt sự xinh đẹp, ngược lại cả người cô lại càng thêm tươi sáng thoát tục.
Tay có chút bất an khẽ vò góc áo, khuôn mặt trắng nõn lộ thấp thỏm.
Tạ Sầm nghe xong lời này, lại nhìn phản ứng của cô, biểu cảm trở nên hoà hoãn hơn. Cậu ta tưởng rằng Khương Hành ghen tị, giọng nói ôn hoà bất đắc dĩ: "Nghe ai nói bậy thế, chỉ là uống say nhận sai người mà thôi. Ai bảo cậu đột nhiên chuyển trường. Tớ không muốn cậu không thi đại học. Học tập tốt vào, không quấy rầy cậu."
Buông cánh tay Khương Hành, tiến lên một bước nắm lấy hai tay cô: "Sau này đừng nói chia tay nữa, tớ không thích."
Ngữ khí tuy rằng ôn hòa, nhưng thái độ lại vô cùng bá đạo.
Khương Hành rút mãi không ra, gương mặt cứng đờ cười cười, chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nói: "Việc học ở Nhất Trung căng thẳng hơn, giáo viên nghiêm khắc, tớ chỉ sợ chúng ta không có thời gian gặp mặt."
"Không sao, tớ sẽ không để giáo viên cậu phát hiện."
"......"
Được rồi, cô không còn lời nào để nói, xem ra chỉ có thể trông đợi vào tương lai còn dài.
Khương Hành không nghi ngờ yêu thích của Tạ Sầm với "Khương Hành". Chỉ là loại thích này quá phiền toái, Khương Hành cảm thấy trái tim nhỏ bé của cô chịu không nổi. Đặc biệt Tạ Sầm cùng vài nữ phụ trong sách còn mờ ám không rõ. Trước khi quen nhau, Tạ Sầm cũng đã từng có