Edit + Beta: Agus
11 giờ 50 phút, Sầm Trí Viễn lên xe ra sân bay, dựa vào ghế duyệt chương trình cuộc họp hội đồng buổi chiều.
Trợ lý ngồi ở ghế trước quay đầu lại nói với cậu: "Đề xuất bổ sung thành viên hội đồng quản trị sẽ được đưa ra trong cuộc họp hôm nay, không có vấn đề gì thì lần này giám đốc Trương nhất định có thể vào được hội đồng quản trị."
Sầm Trí Viễn nhìn chằm chằm vào chiếc máy tính bảng trong tay: "Phản ứng của Sầm Trí Sâm thế nào?"
"Không có phản ứng gì, không phải giám đốc Trương thì còn ai được nữa, lý lịch của giám đốc Trương là thích hợp nhất rồi, có là giám đốc Sầm cũng không tìm được tật xấu của hắn đâu."
Sầm Trí Viễn ngẩng đầu lên, chống khuỷu tay lên tay vịn, ngón tay thon dài sạch sẽ khẽ xoa cái cằm, giọng điệu có chút không rõ ràng: "Không có phản ứng gì à?"
Trợ lý khẳng định: "Không có phản ứng gì, chí ít ngoài mặt thì trông như thế."
Sầm Trí Viễn không tin, nếu có thêm một người của phe cậu tham gia vào hội đồng quản trị, các quyết sách của Sầm Trí Sâm sau này sẽ khó thông qua và thực hiện hơn, anh trai của cậu đâu mà tốt đến thế?
"Hay là...!nhịn để tung một cú lớn à." Trợ lý nói bông đùa.
Sầm Trí Viễn liếc qua: "Câm miệng."
Trong văn phòng, Sầm Trí Sâm đang dựa lưng vào ghế, khoanh tay trước mặt, tay anh gõ trên mặt bàn, nghe báo cáo.
"Lần này Tiểu Sầm tổng không chỉ hoàn thành việc mua lại Đức Thịnh Technology ở thành phố Cảng mà còn đích thân thay thế tất cả các thành viên trong hội đồng quản trị, ngoại trừ CTO.
Ngoài ra, cậu ấy còn ký thỏa thuận hợp tác phát triển cảng khẩu thông minh với Triển Lãm vận tải đường biển.
Thậm chí là sáng nay cậu ấy mới báo cáo chuyện này trong lúc đang trên đường về, hoàn toàn không hợp quy củ mà..."
"Em ấy không báo cáo với tôi, nhưng chắc là đã hỏi trước chủ tịch và cũng có sự đồng ý của ông ấy rồi." Sầm Trí Sâm lạnh nhạt ngắt lời trợ lý.
Đây không phải là lần đầu tiên Sầm Trí Viễn làm chuyện giống vậy, việc Sầm Trí Viễn phớt lờ anh và báo cáo trực tiếp với ba của họ cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên.
"Dù sao cũng là chuyện tốt, cứ nghe theo em ấy đi." Sầm Trí Sâm hờ hững lắc đầu.
Trợ lý do dự một chút, hỏi: "Vậy cuộc họp chiều nay, lần này Tiểu Sầm tổng nhất quyết muốn đưa giám đốc Trương vào hội đồng quản trị thì cũng cứ thuận theo sao ạ?"
Sầm Trí Sâm nhướng mi: "Cậu thấy ngoài Trương Sùng ra thì còn có ứng cử viên nào tốt hơn không?"
Trợ lý ngớ người, xét về thâm niên và năng lực thì quả là không có vấn đề gì, nếu là người khác, các cổ đông có thể sẽ có ý kiến.
Nhưng Tiểu Sầm Tổng cứ kết bè kết phái trong công ty, từ trước đến nay luôn không phục Sầm Trí Sâm, nếu cậu là người bất tài thì không sao, đằng này Sầm Trí Viễn có bản lĩnh thật, khó tránh khỏi khiến người ta cảm thấy phiền phức.
Mặc dù Sầm Trí Sâm dường như không quan tâm lắm đến thái độ của cậu.
12:40.
Sầm Trí Viễn sải bước vào tòa nhà công ty Sầm An, đi thẳng đến nhà ăn ở tầng tiếp theo, quản lý cấp trung và cấp cao của bộ phận đầu tư đang đợi cậu trong phòng riêng.
Cuộc họp hội đồng quản trị bắt đầu lúc 1 giờ 30 phút.
Sầm Trí Viễn không muốn lãng phí thời gian, trên đường đến đây, cậu nhờ trợ lý gọi mọi người đến nhà ăn, vừa ăn vừa có cuộc họp ngắn.
Cậu là phó chủ tịch điều hành của Tập đoàn Sầm An, phụ trách bộ phận đầu tư chiến lược.
Chỉ một năm sau khi nhậm chức, cậu đã có được một bảng thành tích đủ đẹp, đáng tiếc, cậu chỉ là Tiểu Sầm tổng, trên cậu còn có một ông anh trai cũng có năng lực hơn người giống vậy, chỉ hận là đừng gặp nhau.
Mọi người đã ăn cơm xong, trực tiếp báo cáo công việc, Sầm Trí Viễn luôn không thích nghe người ta nói nhảm, ba câu chưa nói đến vấn đề chính thì đổi người khác, những người dưới quyền này đều biết cách làm việc của cậu, nói giản lược và nói đúng trọng điểm, chỉ được chọn một.
Tốc độ ăn của Sầm Trí Viễn không quá chậm, nhưng không có vẻ thô lỗ chút nào.
Có lẽ là bởi vì ngoại hình ưa nhìn, tuy cái nết cứng đầu, nhưng được cái mặt mũi lại thiên về kiểu đẹp trai dịu dàng, đôi mắt hình quạt trước hẹp sau rộng, đuôi mắt xếch lên, cộng với sống mũi cao và đôi môi cười tự nhiên, cậu rất dễ tạo cho người ta cảm giác thân thiết.
Sầm Trí Viễn hiếm khi ngắt lời cấp dưới khi họ đang báo cáo công việc, nhưng khi đối phương vừa nói xong, cậu có thể đưa ra chỉ thị ngay lập tức, dù đang ăn nhưng đầu óc nhảy số cực nhanh.
Lần này đi công tác thành phố Cảng hơn nửa tháng, nhưng chuyện ở đây không hề bị ngưng trệ, tất cả đều nhờ vào sự vận hành của não cậu rất tốt.
Cuộc họp ngắn ngủi nửa tiếng nhanh chóng kết thúc, những người khác đều quay trở lại làm việc, Sầm Trí Viễn uống nốt ngụm cà phê cuối cùng và đặt cốc xuống.
Cậu làm việc đến tận nửa đêm hôm qua, sáng nay phải lên máy bay sớm để về, nhưng trong mắt cậu không hề có chút mệt mỏi nào: "Đi thôi, về văn phòng trước đã, anh thay bộ đồ khác."
Trợ lý giúp cậu cầm áo khoác.
Lúc bước ra khỏi phòng riêng, tình cờ phó quản lý nhà ăn cũng đi ngang qua, đến chào họ, cười nói rằng nhà ăn đã bắt đầu cải cách từ tháng này, hỏi Sầm Trí Viễn hôm nay món ăn thế nào.
Đối phương là một cô gái trẻ xinh đẹp, Sầm Trí Viễn đàng hoàng dừng lại, nói vài câu qua loa, món nào ngon, món nào không ngon, món nào có thể cải thiện.
Vừa rồi có rất nhiều người báo cáo công việc, cậu lại vẫn có thể phân tâm để ý thức ăn có ngon hay không.
Trợ lý ở bên cạnh nhìn cậu đầy kinh ngạc, Sầm Trí Viễn nói chuyện chầm chậm, trên mặt luôn nở nụ cười, khi nói chuyện nhìn thẳng vào mắt cô gái, đó là một cuộc trò chuyện bình thường, nhưng nghe có vẻ như cậu đang ghẹo người ta vậy, quản lý nữ kia rõ ràng không đỡ nổi mà đỏ mặt.
Chẳng trách trong diễn đàn nội bộ luôn có người giấu tên tỏ tình với Tiểu Sầm tổng nhà bọn họ, trợ lý nghĩ, chuyện này thì trách ai được, ai mà không thích tuổi trẻ đẹp trai, vừa có năng lực vừa mạnh mẽ, lại còn là đứa con trai thân thiện của chủ tịch nữa chứ.
Khi Sầm Trí Sâm từ phòng riêng đối diện đi ra, anh cũng nhìn thấy cảnh này: Sầm Trí Viễn đút tay vào túi, lười nhác đứng ở hành lang trò chuyện cười nói vui vẻ với một cô gái mặc đồng phục nhân viên căng tin.
Sầm Trí Viễn dường như đã nhận ra điều đó, cậu ngẩng đầu lên và nhìn qua đỉnh đầu của cô gái đến Sầm Trí Sâm trước mặt mình.
Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, nụ cười của Sầm Trí Viễn không