Edit: A Uyển
Ngày hôm sau đi học, lúc thầy chủ nhiệm thu bài thi, đến Lục Lâm, vẫn giống y như cũ.
Trên giấy trống trơn, không có chữ ký của phụ huynh, cũng không có vẻ là đã xem qua, mà còn bởi vì bị vò nhăn nheo vứt trong cặp sách một đêm, lúc lấy ra đã biến thành một đoàn nhăn nhúm, chỗ nào cũng có nếp gấp.
Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra việc này, cũng không phải là lần cuối cùng.
Năm lớp 10, thầy chủ nhiệm còn nhắc nhở vài lần, nhưng Lục Lâm dạy mãi không sửa, cũng đã thử mời phụ huynh, kết quả cha Lục không đến trường học, trực tiếp nói qua điện thoại Lục Lâm muốn làm cái gì thì làm cái đó, chỉ cần không quá khác người, Lục Lâm đến trường chỉ cần vui vẻ là được.
Lục Lâm ở trường học, dù là học tra hay giáo bá(*), Lục gia trong lòng biết rõ, nhưng không nhúng tay. Lục gia không phải nuôi không nổi một người nhàn hạ, nếu Lục Lâm về sau vô dụng, cũng cho hắn một miếng cơm ăn.
Thái độ phụ huynh đã rõ ràng như vậy, thầy cô cũng sẽ không quản, các thầy cô đều nhắm một mắt mở một mắt bỏ qua cho Lục Lâm.
Hai tiết tự học đầu giờ vừa dài vừa chán, tiết đầu là ngữ văn, tiết thứ hai là tiếng Anh, đọc xong văn thơ cổ, đến học từ vựng tiếng Anh, một lúc sau, rất nhiều bạn học miệng vẫn còn đọc oang oang, nhưng mí mắt trên dưới đã bắt đầu đánh nhau.
Lục Lâm cũng ngủ không ngon, từ trong hộc bàn lấy ra hai nút bịt tai, sau khi nhét kín lỗ tai liền ghé vào bàn ngủ.
Giấc ngủ này, liền ngủ trọn hai tiết tự học buổi sáng.
Lúc Lê Nhan quay đầu nhìn một cái, khuôn mặt Lục Lâm lúc ngủ bớt đi vài phần hung dữ, có chút cảm giác ôn hòa.
Thiếu niên nửa sườn mặt chôn ở khuỷu tay, lông mi dài đen nhánh, ánh sáng vàng nhạt ngoài cửa sổ chiếu vào, dừng lại trên đầu mi, như là mây trong tranh. Có điều, ánh mắt Lê Nhan dừng trên một mảnh nhỏ màu xanh lá đang giật nhẹ nơi chân mày .
Hơn mười giờ tối qua, Lục Lâm tan học vẫn không đúng giờ về nhà, mà đi tiệm net thức đêm chơi điện tử.
Mặt trời lên cao, ánh nắng có chút chói mắt, Lục Lâm ngủ có chút không yên. Lê Nhan nhìn nhìn, nhẹ giọng nhờ bạn học ngồi gần cửa sổ kéo lại màn che.
Sau tiết thứ hai, là đến thời gian tập thể dục giữa giờ. Tiếng nhạc từ loa phát thanh vang dội, sau vài tiếng nhạc, Lục Lâm đã bị đánh