"Ngày hôm ấy,số quân lính đi để bảo vệ hoàng tử cuối cùng cũng tới được biến giới.
Họ ẩn thân thành khách mới đến ở đó sẵn sàng chờ lệnh.
Bên này,Ngụy Phong chuẩn bị cho các thị vệ Đông Xưởng chuẩn bị đột kích ra ngoài vào buổi đêm.
-Bái kiến hoàng tử.
- Ngụy đại nhân sao ngươi lại đến đây vào buổi tối này.
-Hoàng tử,hiện tại tình hình của chúng ta không ổn để ở thêm lại nơi này.
Ta sẽ hộ tống ngài quay về Đại Minh 1 cách an toàn.
-Chẳng phải mấy tên tộc trưởng kia đã tìm thấy hung thủ rồi sao ?
-Bọn chúng tuy tìm được nhưng cũng sẽ nhận được tin về vị kiếm hiệp kia làm cho chúng ta thành con gai trong mắt các bộ lạc ở đây.
-Chúng ta liệu có ra được khỏi đây không ?
-Ngài hãy tin ta.
Người của Đông Xưởng trong đêm đột kích tất cả các quân lính canh chừng ở đây.
Trong không khí im lặng,Ngụy Phong đưa Chu Khang cùng với mấy thị vệ hộ tống trong đêm tiến về biên giới.
Tiếng ngựa vang lên trong đêm cùng với tiếng thở hồng hộc của những thị vệ ở đây.
Sáng hôm sau,các tộc trưởng nhận được tin liền cho quân lính đuổi theo.
-Chắc tầm này bọn chúng cho người đuổi theo rồi.
-Hoàng tử yên tâm,bọn chúng không đuổi kịp đâu.
Hoá ra trong đêm Ngụy Phong hạ thuốc tâtd cả ngựa ở đây làm cho cả doanh trại không lấy 1 con ngựa làm cho không 1 tên nào có ghể đuổi kịp được.
Chuyện này làm cho các tộc trưởng ở đây rất tức giận liền cho người đi kiếm ngựa về.
Lúc này đám người Ngụy Phong đã đi tới 1 thôn trấn nhỏ chỉ cần đi vài ngày nữa là tới biên giới Đại Minh.
Để đề phòng an toàn Ngụy Phong liền cho người tìm rất nhiều bộ quần áo dân thường.
Tất cả đều cải trang và đi tách ra để tránh bị để ý.
-Ngụy Phong,chúng ta còn cách biên giới xa không ?
-Chúng ta chỉ cần đi liên tục vài ngày là tới thưa hoàng tử.
Người của các tộc trưởng rất nhanh đã có ngựa và đang truy lung quanh các nơi gần biên giới.
Vì nơi này chỉ có các bộ lạc lớn nên biên giới căn bản không có ai bảo vệ.
Quân lính của các bộ lạc đi tuần rất nhièu quanh nơi này may mà tất cả những người thị vệ đã cải trang thành dân thường nếu không chỉ bị phát hiện ngay.
-Đại nhân,ta nghĩ nên phân thành 2 nhóm đi cách nhau ra để tránh bị nghi ngờ.
-Hai nhóm tuy rất lợi nhưng nếu cứu viện sẽ không kịp thời.
-Chúng ta nên cho các thị vệ đi quanh hay cách đoạn nhỏ.
-Cách này có vẻ được.
Vậy thì cứ thế mà triển khai theo kế hoạch,quân đội đã ở biên giới chờ chi viện rồi.
-Vâng đại nhân.
Buổi sangd hôm sau,khi mặt trời chưa lê nhóm người đã lên đường ngay.
Theo kế hoặc hơn 1 nửa số thị vệ sẽ đi quanh hoặc gần hoàng tử.
Vài người đi trước thăm dò.
Ngụy Phong và Lạc Vân bảo vệ hoàng tử cạnh bên.
Theo kế hoạch có thể chậm hơn dự