Người của Đông Xưởng lén nhảy qua tường mang tới biệt viện của Ngụy Phong.
Hai người cùng ngồi xem dòng chữ trên miếng gỗ.
-Mấy chữ này nên hiểu thế nào ?.
-Bẩm đại nhân ta cũng không biết việc này nên đưa tới cho Lý Thái Sư có lẽ ông ấy biết.
-Vậy ta sẽ mang tới đưa cho ông ta ngươi ở đây tìm thêm manh mối.
-Vâng đại nhân.
Từ sáng sớm Ngụy Phong đã phóng ngựa về Kinh.
Việc này cũng làm kinh động tới 1 số người trong tối.
-Ngụy Phong về Kinh rồi ?.
-Vâng thưa chủ thượng , hắn đã đi ngay khi trời sáng ạ.
-Vậy mau cho người xâm nhập vào phủ giết toàn bộ nhân chứng đi.
-Tuân lệnh.
Lạc Vân ở phủ thái thú căn bản cũng không tìm được gì trong cuốn sách đó.
Manh mối đang ở đâu ?.
Nhưng điều kì lạ ở đây cuốn sách tuy có tên nhưng phần cuối đã bị rách hết còn phần đầu và giữa căn bản không có gì.
Điều kì lạ hơn không có 1 vết bủi nào trên sách mặc dù căn phòng đã lâu không có người quét dọn.
Phần bìa cuối chỉ cõ nhuốm 1 ít máu không có gì làm manh mối cả.
Cái tên Lam Viên làm cho Lạc Vân sực nhớ tới những tên đại phu kia.
Những thùng thuốc hắn cầm lướt qua cũng có chữ "Lam".
-Vậy "Lam" có nghĩa là gì nhỉ ? Chắc đại nhân sẽ có câu trả lời.
Bên này Ngụy Phong cuối cùng cũng về tới Kinh.
Hắn liền tới phủ thái sư tìm hỏi.
-Ai vậy ?.
-Ta là Tổng Đốc Sứ muốn tìm nhờ đại nhân chút việc.
-À hóa ra là đại nhân nhưng lão gia đã đi có việc từ sớm căn bản không có nhà.
-Vậy ngươi biết Thái sư khi nào về không ?.
-Dạ tiểu nhân không biết hay ngài vào chờ lão gia nhà ta đi.
-Được.
Ngụy Phong vừa đi vào phòng khách hóa ra cũng có người ở đó.
Người này sáng vẻ điềm tĩnh khuân mặt phúc hậu,tóc và râu đã bạc phơ đang ngồi xem sách.
-Là Tổng đốc đại nhân đó à thứ lỗi lão phú đang nghiên cứu sách không tiện nói chuyện.
-Dám hỏi cao danh quý tánh của tiên sinh.
-Tại hạ không phải tiên sinh gì, ta tên Dương Viêm.
Ngụy Phong liền sững sờ người ngồi trước mắt được người đời gọi là Dương Cư Tử là viện trưởng Thư Viện của quốc gia.
-Tại hạ lỗ mãn không biết là Dương Cư Tử nên không hành lễ từ đầu.
-Ta cũng đâu hành lễ với ngài!.
Ngụy Phong hiểu ý liền im lặng và suy nghĩ 1 hồi lâu về mấy chữ trên khúc gỗ.
-Dám hỏi tiên sinh có thế giải đáp nghi hoặc của ta không ?.
-Có thể hoặc không thể tùy vào câu hỏi của đại nhân.
Mắt Ngụy Phong sáng rực lên hắn liền đưa ra dòng chữ y nguyên trên khúc gỗ.
-"Nguyệt Phạm Vân Trí Thù Lao Hùng"câu này là có ý gì vậy tiên sinh.
Dương Viêm cười nhẹ vướt bộ râu bạc phơ rồi đáp lại.
-Đại nhân thấy chữ" Nguyệt" và "Phạm" có ý nghĩa như thế nào ?.
-Tại hạ tài mọn nghĩ rằng là trăng tội ạ.
-Haha ngài đoán đúng 1 từ rồi đó nhưng câu này có nghĩa la"Thiếu nữ phạm tội bị giãm hãm như trong tù lao kiên cố