"Ngày hôm sau Ngụy Phong đã sớm đi cùng người của Đông Xưởng đã rời đi.
Sau khi đi gần 1 ngày thì cuối cùng đã tới được Kinh Thành.
Kinh Thành nhộn nhịp giờ trở nên hoang vắng hơn hẳn.
Những người ở đây chủ yếu là quan lại và những phú ông giàu có nên họ đều sợ hãi trước dịch bệnh lần này.
-Thiếu gia chúng ta đã đến được Kinh Thành.
-Quay về Ngụy Phủ.
Ngụy Phong quay về Ngụy Phủ,Ngụy Phủ được bảo vệ rất nghiêm ngặt không ai có thể vào được phủ.
-Ngươi về rồi ư ?
-Cha sự việc sao có thể thành ra như vậy ?
-Phong nhi con phải biết rằng quyền lợi là thứ quan trọng hơn tất cả những thứ khác.
Nhưng gì mà động vào quyền lợi thì đều phải chết.
Ngụy Phong nghe 1 hồi thi liền hiểu ra nếu những người đó được cứu tế lương thực miễn phí thì số lượng tiền bạc mà triều đình mua lương thực sẽ lấy từ các vị quan lại không những thế hoạt động làm ăn của họ sẽ bị đình trệ nếu xuất hiện người bị nhiễm ở Kinh Thành.
Không 1 tên quan lại nào mà muốn bỏ đi 1 phần quyền lợi của mình.
-Con hiểu rồi,con đi ngủ đây.
-Đi đi.
Ngụy tướng liền cho người truyền tin đi tới Chu Đế về nhưng việc ở Vân Phong Phủ được quản gia kể lại.
Những việc này được Chu Đế rất quan tâm vì ông ta vẫn rất lo lắng với những người ở Phía Tây.
-Muôn tâu bệ hạ có người truyền tin từ Ngụy Phủ tới ạ.
-Mau mang tới đây.
Chu Đế nghe xong liền cảm thấy rất khổ tâm dù gì cũng đều là con dân của ông.
Nhưng không làm vậy thì rất dễ bị người của quan lại trong triều tung tin xấu về Chu Đế dậy lòng của bách tin.
Ngụy Phong tối hôm ấy liền chỉ ở trong phong ngắm trăng nghĩ về quyền lợi của chốn quan trường.
Sau nhiều tháng trôi qua thì dịch bệnh cuối cùng cũng ém xuống.
Theo kết quả từ triều đình thì có gần 1 nửa dân số phía tây chết gần như toàn bộ quân lính đều chết hoặc nhiễm bệnh.
-Thưa đại nhân chúng ta vừa nhận được 1 nhiệm vụ đến từ Chu Đế.
-Nhiệm vụ gì ?
Nhiệm vụ mà Ngụy Phong nhận được chính là tới Vân Phong Phủ bắt người đã giết toàn bộ bách tính ở đó.
Hoá ra sau khi Trì An rời đi, tình hình của Vân Phong Phủ càng nghiẻm trọng hơn.
Hầu hết lương thực đều rơi vào tay của nhưng kẻ có quyền,bọn chúng chém giết lẫn nhau để giành lương thực,sau khi quân lính áp chế xông vào thì cả Vân Phong Phủ là 1 mớ hỗn độn chỉ còn vài người may mắn sống sót.
Theo lời khai của họ thì bách tính nổi lên tấn công những kẻ thu giữ lương thực.
Trận chiến diễn ra rất lâu người chết vô kể rồi cuối cùng có 1 kẻ lạ mặt dân rất nhiều người từ đâu xuất hiện giết hết những người ở đó.
Lương thực vẫn còn nguyên chưa hề mất gì.
Vụ việc này có rất nhiều điều kì lạ nên triều