“Nguỵ Phong dàn xếp mọi việc trong gia tộc,các vị có chức quyền cao ở Nguỵ Gia cũng không dám nói gì chỉ có thể làm theo.
Trương phu nhân và Nguỵ Chiến bị Nguỵ Phong giam giữ lại.
Hắn ta cùng với vài người tới phủ của Trần Sinh.
Trần Sinh cũng nghe tin Nguỵ Phong đã việc Nguỵ Gia và đang điều tra việc Nguỵ Hào bị bệnh nặng mà vẫn dùng Hồn Mộng nên tất bật chuẩn bị mọi thứ ứng phó lại Nguỵ Phong.
Nguỵ Phong tới trước phủ nha của Trần Sinh rồi dùng thân phận đứng đầu Đông Xưởng tiến vào phủ điều tra án.
Vì có trong tay lệnh bài mà hắn đã điều động binh của Trường Thục tới lục soát phủ nha của Trần Sinh.
Trần Sinh biết hắn đã tới thì chạy ra ngoài bái kiến.
-Bái kiến Nguỵ đại nhân.
Nguỵ Phong tuy biết hắn cũng có vài dính líu đến việc của thúc thúc mình nhưng vẫn lễ nghe đầy đủ.
-Bái kiến Trần đại nhân.
Trần đại nhân không hổ là thư sinh đứng đầu tài tư có phong thái thật nho nhã.
-Nguỵ đại nhân quá khen rồi.
Không biết ngài dẫn binh vào lục soát phủ của ta là có ý gì ?
-Thúc thúc của ta bị người ta dùng Hồn Mộng làm cho hôn mê bất tỉnh.
Hồn Mộng chỉ có ở trong phủ nha địa phương nên ta tới soát xem có hao hụt đi với sổ sách hay không ?
Trần Sinh vì đã chuẩn bị mọi thứ nên vẫn cười đáp lại.
-Nguỵ đại nhân đã không tin tưởng an ninh của phủ nha Trường Thục thì ngài cứ việc tra.
Ta đảm bảo Hồn Mộng cầm ngài nói trong phủ Nguỵ Gia không có liên quan tới nơi này.
-Được rồi.
Tra sẽ rõ.
Nguỵ Phong được Trần Sinh tới kiểm tra sổ sách thì thấy không có bất cứ vấn đề so với số lượng ở trong kho.
Hắn ta biết Trần Sinh đã có chuẩn bị từ trước,việc hắn tới Nguỵ Gia cũng có người báo trước cho Trần Sinh.
Khi không điều tra được điều gì thì Nguỵ Phong đành quay về.
Nếu như hôm nay không tra được thứ gì khả nghi thì về sau sẽ càng khó hơn.
Hắn lệnh cho mấy thị vệ đi cùng mình canh chừng mọi hành động của Trần Sinh còn mình thì quay về Nguỵ Gia.
Vì bên cạnh không còn người nào nên Nguỵ Phong chỉ còn cách lặng lẽ âm thầm đi điều tra 1 mình.
Đông Xưởng khi nhận được tin tức cũng đã phái rất nhiều người tới nhưng phải mất nhiều thời gian mới tới nơi.
Lúc này ở phủ riêng của Trần Sinh có 1 cỗ xe ngựa không rõ từ đâu tới phủ,một người mặc bộ đồ sang trọng trong rất béo bước xuống xe rồi được dẫn vào phủ.
Thị vệ mà Nguỵ Phong không thể xác định được là ai nên chỉ có thể ôm cây đợi thỏ.
-Bái kiến Trần đại nhân.
Trần Sinh nhìn thẳng vào mắt hắn.
-Lô hàng mà ta giao cho thương hội ngươi thế nào rồi ?
-Bẩm đại nhân,do bên ngoài nạn dân chặn lại hết khiến cho lô hàng ra ngoài gặp chút khó khăn.
Hắn nghĩ 1 lát rồi quyết định cho binh lính thân cận cải trang ra ngoài thành dẹp nạn dân.
-Ta