Làn da mát lạnh chạm phải bé Luân nóng hổi làm hắn sướng mà thở ra một hơi dài thỏa mãn.
Nghe hắn rên nhẹ, mặt cậu cũng bắt đầu nóng lên.
"Anh...!trúng thuốc kích d*c hay ngải mà sao nay khác người quá vậy?"
Nghe Khúc Hạ nói vậy, Chu Luân lơ ngơ vài giây ròi mới cười khẽ, nắm tay cậu chạm nhẹ vào chiếc khuyên rốn bằng bạc của hắn.
"Cái này...!đã làm phép, sẽ không dính ngải."
Khúc Hạ tròn mắt ngạc nhiên.
Từng có một trang fanpage lên bài nói về chiếc khuyên rốn độc nhất vô nhị của hắn.
Người viết bài đó cũng đặt nghi vấn đây chính là bùa cản ngải của hắn, nhưng phần bình luận đa phần người ta chỉ mlem mlem thân hình nóng bỏng của thần tượng, thậm chí có người nói rằng ai gắn khuyên rốn là người đó có bản tính dâm.
Vậy là chuyện Chu Luân có bản tính [email protected] đãng lan truyền khắp mạng xã hội đến tận bây giờ.
Thấy Khúc Hạ không có hành động gì khác, Chu Luân nóng nảy, lập tức đẩy Khúc Hạ xuống ra hiệu cho cậu mau xoa bé Luân của hắn.
Khúc Hạ đắn đo một lúc, nhưng khi cảm nhận độ lớn thứ kia trong tay mình làm cậu nuốt khan một cái.
Ngẫm nghĩ lại, ban nãy cậu ra tay mạnh như vậy, đây chính là cơ hội để kiểm tra xem Luân nhỏ của hắn có sao không.
Dù gì hai người cũng đã có vài lần an ủi nhau rồi, giờ không thể nào giả bộ lập đền thờ trinh nữ được.
"Thích..." Chu Luân khẽ rên, vô cùng hài lòng khi nòi giống của hắn được khoang miệng ấm áp của người kia bao trọn.
Cái lưỡi Khúc Hạ nghịch ngợm hơn hắn nghĩ.
Thế mà làm hắn cứ sướng như điên mãi thôi.
Chu Luân đã có một giấc mơ kỳ lạ.
Hắn mơ thấy bản thân hắn từ Mỹ trở về.
Vừa đáp xuống sân bay, mới gặp mặt quản lý thì câu đầu tiên hắn hỏi là "Khúc Hạ đâu? Không ra sân bay đón hắn à?".
Người quản lý lúc đó bối rối rồi lấp li3m: "Khúc Hạ không thể đến được."
Khi đó hắn chỉ nghĩ là Khúc Hạ đang bận quay phim hoặc đi show nào đó thôi.
Quản lý thấy hắn trầm ngâm suy nghĩ nên hỏi hắn về công ty hay nhà trước.
Trong giấc mơ, hắn nói sẽ về nhà.
Giấc mộng vô cùng chân thật, khiến hắn không biết bản thân hiện giờ đang mơ hay đang tỉnh...
Cảm xúc của nó rất chân thật, làm hắn có cảm giác như...!đây là sự thật chứ không phải giấc mơ.
Chu Luân nhìn thấy bản thân hắn đang gọi điện thoại cho ai đó.
Vốn đang ở góc nhìn của thượng đế, bỗng hắn giật nảy mình, khi bừng tỉnh thì phát hiện bên tai vang lên tiếng thông báo "số máy quý khách vừa gọi không có thật."
Hắn ngơ ngác nhìn màn hình hiển thị số điện thoại.
Là số của Khúc Hạ.
Nhưng vì sao lại là số không có thật? Hắn nghĩ, có lẽ cậu đã đổi số mới rồi chăng.
Giác quan thứ sáu nhắc nhở hắn có điều gì đó mà hắn không biết.
Hắn bèn tìm nick của Khúc Hạ trên mạng rồi phát hiện ra nick cậu không tồn tại.
Là hắn bị chặn, hay cậu xóa nick? Nghĩ vậy, Chu Luân lại dùng một nick clone khác vào xem thử.
Hóa ra là cậu chặn hắn.
Chu Luân thoáng buồn bã.
Dòng status cuối cùng "hôm nay trời thật đẹp" được đăng vào sáu tháng trước.
Bình luận, lượt thích, chia sẻ đã gần một triệu.
Nhưng không hiểu vì lý do gì mà hệ thống đã khóa những phần tương tác này của nick cậu, làm hắn không thể nhấp vô để xem có chuyện gì.
Mà lượt thả emotion hầu hết là icon khóc.
Chu Luân nhíu mày suy nghĩ.
Đột nhiên người tài xế nghe tiếng Chu Luân nói: "Khoan về nhà.
Đến địa chỉ này một chút."
Chu Luân đọc địa chỉ nhà Khúc Hạ.
Tuy linh hồn đã nhập vào chính thân xác trong giấc mơ nhưng hắn lại không thể nào điều khiển được cơ thể này.
Hắn như một người khán giả chỉ có thể coi phim mà không được can thiệp vào bộ phim vậy.
Tài xế chở hắn đến nhà trọ của Khúc Hạ.
Hắn nhìn thấy một gia đình xa lạ ở trong đó.
Khúc Hạ đã chuyển nhà, nhưng chuyển đi đâu?
Điện thoại đổi số, không dùng mạng xã hội, cả nơi ở cũng chuyển đi, cứ như cậu đã bốc hơi khỏi thế gian này vậy.
Suy nghĩ này làm hắn bất giác hoảng sợ.
Không tìm được Khúc Hạ, hắn đành quay trở lại biệt thự riêng.
Sáu tháng qua hắn không ở đây, bé bạch tuộc lại không liên lạc được, chẳng biết đang ở đâu.
Đột nhiên trong đầu hắn lóe lên hình ảnh gương mặt của một người quen.
Ngay lập tức, hắn gọi điện cho người đó.
Đối với thân xác trong giấc mộng này thì gương mặt người đó quen thuộc, nhưng với linh hồn Chu Luân hiện tại thì người đó hoàn