Công tử nhà giàu như Vạn Kỳ trong lòng chỉ biết có bản thân mình, chưa bao giờ biết trên đời còn có người ngoài.
Tuy hắn ta đánh chủ ý với Trần Thất, muốn mượn quan hệ của Trần Thất để tiến vào “phái Thanh Thành” nhưng một mặt lại ôm chủ ý sau này một bước lên mây sẽ đem Trần Thất giẫm dưới chân.
Đồng thời lại ôm ý niệm kéo bè kéo cánh dẫn cả huynh đệ kết nghĩa của mình vào Thanh Thành, thậm chí cũng không phải không nghĩ sau này mình tu vi cao ngồi vào vị trí chưởng giáo Thanh Thành.
Trong lòng Vạn Kỳ suy nghĩ hỗn loạn, một hồi lâu hắn ta thấy Trần Thất đứng dậy đi chung quanh, trong lòng đã có chủ ý, liền ung dung đi đến bên cạnh Trần Thất làm bộ đi ngang nhau nói:
- Thất huynh hình như có chút nôn nóng, không biết là vì sao?
Trần Thất nhìn thằng nhãi này một lát, cười sáng lạn nói:
- Thì ra là Vạn huynh, đạo pháp ta tu luyện quá mức bá đạo nên không giữ được bình tĩnh, hỏa khí thường xuyên dư thừa khó có thể tự kiềm chế chứ không phải vì nguyên nhân nào khác.
Trần Thất tuy biết Vạn Kỳ là một trong những kẻ thù giết cha, nhưng vẫn chưa để ý hắn ta thế nào, thậm chí chưa từng quan sát hắn.
Hắn là người tu đạo, Vạn Kỳ là người thường, giữa hai người chênh lệch trời đất, Trần Thất cũng không lo lắng chuyện thay cha báo thù.
Trần Thất còn để yên chỉ là muốn tìm thời cơ không người biết, dễ dàng tìm cơ xuống tay mà thôi.
Vạn Kỳ là không biết thiếu niên này có cừu hận lớn như vậy đối với mình nên đã hạ quyết tâm phải gi.ết ch.ết, nhưng còn muốn mượn quan hệ của Trần Thất nên ra vẻ thoải mái cười nói:
- Thất huynh người ngay nói lời thẳng, ta có một huynh đệ kết nghĩa tính cách cũng như vậy.
Trần Thất thấy hắn có ý móc nối với mình, liền thuận thế hỏi:
- Không biết vị huynh đệ kia của Vạn huynh là ai?
Vạn Kỳ lập tức liền thao thao bất tuyệt giới thiệu lần lượt bảy anh em kết nghĩa của mình, còn mấy lần nhắc đến chuyện mấy vị huynh đệ kết nghĩa hành tẩu thiên hạ “hành hiệp trượng nghĩa”.
Trần Thất còn cố ý dẫn câu chuyện đến quận Đô Lương.
Vạn Kỳ lập tức nói vài câu đều là chuyện ở Đô Lương, trong đó có chuyện về cha mẹ Trần Thất.
Hắn ta chỉ miêu tả nhẹ nhàng bâng quơ vài câu, rằng ở núi Thiên Mã giết mấy sơn tặc.
Vạn Kỳ tự cho mình từ khi sinh ra đã làm việc lớn, đối với việc giết mấy tên sơn tặc cũng không để trong lòng, huống chi đây là chuyện rất nhiều năm trước rồi, ngay cả cụ thể tình huống lúc đó giờ cũng không nhớ được, cũng không thổi phồng cái gì.
Trần Thất cười ha ha xác định đúng là Dương Châu Bát Anh huynh đệ của Vạn Kỳ là người giết cha mình, liền một người hỏi một người đáp cùng Vạn Kỳ hàn huyên vài câu, cũng hỏi thăm hết danh tính, lai lịch, chỗ ở của Dương Châu Bát Anh.
Trong lòng hung hăng nói:
- Nghe vậy thì mấy tên này đều có chút gia tài, còn có vài tên đều có em gái xinh đẹp, hầu như trong nhà lão phụ cơ thiếp cũng không ít, còn chưa xuất giá, người hầu hạ cũng thật nhiều, sau ta đều sẽ tóm hết.
Vạn Kỳ thấy Trần Thất dễ nói chuyện liền không nhịn được hỏi:
- Không biết môn phái của Thất huynh có yêu cầu gì đối với thu đồ đệ không, Vạn mỗ vẫn hâm mộ tiên đạo, chính là vận cơ không tốt nên vẫn chưa gặp được cao nhân thật sự.
Nếu Thất huynh có thể giúp ta dẫn đường thì Vạn mỗ tất nhiên vô cùng cảm kích.
Trần Thất hơi hơi chần chừ, liền cười nói:
- Nếu Vạn huynh muốn bái vào đạo phái nhà ai thì trước tiên cần xem xét xem đạo pháp truyền thừa của đạo phái này có phù hợp với phẩm hạnh của mình hay không.
Ví dụ như Diệt Tình Đạo phải chém diệt thất tình lục dục, tất cả cảm xúc đều diệt hết.
Đạo pháp của Vong Tình Đạo thì lại cần người chí tình chí nghĩa mới có thể tu luyện, cuối cùng được tình quên tình mới chứng thành đại đạo.
Nếu bản tính không hợp tu luyện đạo pháp sẽ không có tiến bộ.
Nếu gần với bản tính của mình thì sẽ có bước tiến cực nhanh trong tu luyện.
Ta với Vạn huynh mới gặp nhau nên cũng không biết Vạn huynh tính tình thế nào, có thể tu luyện đạo pháp bản môn hay không, cho dù muốn dẫn ra thì sư trưởng sư môn cũng chưa chắc để ý tới.
Cách nói này của Trần Thất cũng không phải hắn bịa ra, mà khi hắn tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết và Hỏa Nha trận thì tự mình nhận ra.
Hai bộ đạo quyết này đều trọng sát phạt cho nên Trần Thất lấy tính cách sát nhân để nhập đạo, do đó cũng miễn cưỡng đi thông.
Nhưng tính tình hắn cũng không xem như đặc biệt phù hợp với hai đạo pháp này.
Sau khi tu luyện một thời gian thì dần dần bị hai đạo quyết này cảm hóa, tính cách cũng có chút biến hóa.
Lý trưởng lão đang ở bên cạnh chỉ điểm cho Hứa Lý Tiểu Chư Thiên Vân Cấm Chân Pháp, bỗng nhiên mỉm cười xen mồm vào nói:
- Vị Thất công tử này nói không sai, cho dù Đào Hoa giáo chúng ta cũng cần lựa chọn phẩm tính truyền nhân trước.
Nếu phẩm hạnh không hợp thì cho dù tư chất tốt đến đâu cũng không thể có thành tựu lớn bao nhiêu.
Đương nhiên nếu là tư chất thật sự không tồi, cho dù phẩm tính không hợp đạo pháp Đào Hoa giáo chúng ta bản giáo cũng nguyện ý nhận lấy.
Vạn Kỳ vốn nghe nói tu đạo phải chọn lựa phẩm tính liền có chút chán nản, đến khi nghe Lý trưởng lão nói chỉ cần tư chất tốt thì bất kể phẩm tính gì cũng có khả năng, liền lộ vẻ vui mừng, hỏi:
- Vạn Kỳ cũng hiểu được đạo lý này, chỉ cần tư chất đủ tốt thì đạo pháp gì cũng trên tay, cần gì cứ phải lựa chọn phẩm hạnh.
Lý trưởng lão cười ha ha nói:
- Không phải đạo lý này.
Đào Hoa giáo chúng ta nguyện ý thu nhận đệ tử có tư chất cao mà không hợp đạo pháp bổn môn chỉ là miễn cho bị giáo phái khác thu nạp, tránh việc sau khi tu thành đạo pháp lại trở lại đối đầu với bổn môn.
Đệ tử như vậy nhập môn so với những trẻ con chưa định hình tính cách hay tư chất đần độn cũng khó dạy kia.
Ai lại ăn no rửng mỡ đi dạy những truyền nhân không hợp khẩu vị này.
Nhưng tùy ý nuôi dưỡng trong môn phái cũng không hao phí của cải gì, Thất công tử nói có đúng không?
Trần Thất lặng lẽ cười nói:
- Trong môn phái của ta lại không có truyền thống như vậy.
Nếu không hợp với nguyên tắc bao lâu nay của bổn môn thì giới thiệu họ đến phái khác tốt là được, cần gì chậm trễ tiền đồ của người ta?
Vạn Kỳ đoán sai ý của Lý trưởng lão, nhất thời quẫn bách không biết nói thế nào mới phải.
Một câu nói của Trần Thất lại sinh ra vô hạn hy vọng.
Đồng thời trong lòng Vạn Kỳ cũng sinh ra cảnh giác.
Vốn sau khi hắn ta quen biết Mã