Con cóc Tiểu Kim này để mặc cho Trần Thất bắt lấy, không phản kháng tẹo nào, ngược lại đôi mắt vàng lại loạn chuyển, giống như đang rất tò mò.
Trần Thất trầm ngâm thật lâu, lúc này mới nói:
- Nơi này đã bị người xâm nhập, ta sao có thể thu những vườn thuốc này?
Con cóc Tiểu Kim kêu lên một tiếng kỳ lạ:
- Chủ nhân muốn thu những vườn dược này không phải là dễ dàng sao? Chỉ cần thu hồi hết Tinh thần thạch là được.
Trần Thất khó hiểu, chỉ có thể kiên trì hỏi tiếp:
- Ta làm thế nào để thu những Tinh thần thạch này?
Con cóc Tiểu Kim lại kêu lên:
- Chỉ cần thu hồi đại trận bố trí ba nghìn khối tinh thần thạch này là được.
Trần Thất nhăn trán, chỉ có thể nhẫn nhịn hỏi tiếp:
- Vậy làm sao thu hồi đại trận này được?
Con cóc Tiểu Kim lúc này mới há mồm phun ra một trang sách vàng, Trần Thất nhận lấy trang sách vàng này xong ngạc nhiên sửng sốt.
Bởi vì trang sách vàng này có kết cấu giống với ba trang sách vàng mà hắn có được.
Hắn còn chưa nhìn đến nội dung đã biết vật đó trân quý đến mức khó có thể tưởng tượng được, thậm chí giá trị của nó còn vượt qua tòa động phủ của thượng cổ tiên nhân kia.
Trần Thất căn bản không ngờ rằng, mình không cần mất tí sức nào mà mà lại có thể có được ưu đãi này.
"Đúng ra ưu đãi này vốn nên thuộc về Ứng Ưng và Hứa Lý.
Kết quả là ta kết huynh đệ với bọn họ, lại thành ra đoạt số mệnh của họ, làm ta bắt được ưu đãi.
Tuy Hứa Lí và Ứng Ưng cũng vì ta mới bái nhập Liễu Kim Bát Tăng Vương môn, lấy được “Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh" nhưng, bọn họ hẳn vẫn thiệt thòi."
Trần Thất hơi hơi suy nghĩ, chỉ cảm thấy trong này hình như có nhân quả, chính là chuyện liên quan đến số phận, đã là chuyện hắn không thể tính toán được.
Trong lòng cảm khái một hồi, lấy trang sách vàng ra xem.
Trên trang sách vàng này cũng ghi lại một đạo quyết, tên là Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp.
Tu luyện Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đến tầng cao nhất có thể lấy pháp lực vô thượng thu sinh khí và nguyên khí của trời đất, biến hóa đủ loại linh cầm, dị thú, bọ cạp, tì hưu, hổ báo, côn trùng kỳ dị, thụ yêu, hoa quỷ, mỗi sinh vật đều có pháp lực tương ứng, giống như thật.
Có thể thao túng những con vật này giống như thống soái trăm vạn đại quân, khi đấu với người ta, có thể có yêu binh cuồn cuộn, uy lực to lớn khó có thể suy đoán được.
Trần Thất xem xong trang sách vàng viết Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp trán đầy mồ hôi, nghĩ đến một khả năng, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ thật ra những trang sách vàng này chính là một bộ? Phải đem đạo pháp tu luyện hợp nhất mới có thể tìm ra con đường tối thượng? Đương kim tiên đạo chư phái, phật môn yêu quái, luyện kim đan đều sắp cực hạn, chẳng lẽ không có khả năng tu thành thực tiên sao?" Chuyện này có thể nói là vớ vẩn.
Phải biết rằng một bộ đạo pháp muốn tu luyện đến cảnh giới kim đan đó đã là thiên tư hơn người, kỳ tài có một không hai, cả đời cũng phải hơn trăm năm tu luyện được tứ Đạo.
Huống chi Trần Thất may mắn gặp được bố trang sách vàng, nhưng ai biết được sách vàng của Thiên Hà lão tổ có bao nhiêu trang?
Trần Thất nhắm hai mắt lại, trầm mặc một lúc lâu sau lúc này mới đuổi những ý niệm trong đầu ra đi, thử tu luyện đạo quyết trong trang kim thư này.
Trần Thất tiếp xúc càng nhiều đạo môn tu sĩ càng hiểu rằng, ở thế giới này không có Chân tiên.
Thậm chí mấy ngàn năm trước cũng không có người tu luyện đến luyện khí đỉnh tầng.
Gần một ngàn năm trở lại đây cũng chưa từng nghe nói ai có thể tu luyện đến luyện khí tầng thứ bảy.
Gần như thế giới này đã tuyệt đường đăng thiên.
Không cần biết thiên tài như thế nào, xuất thân từ đại môn phái nào, cuối cùng cũng không thể tránh khỏi cái chết, biến mất trên đời.
Trần Thất đã cảm nhận được chỗ tốt của tu luyện, nếu để hắn từ bỏ hết thảy cuối cùng sinh lão bệnh tử, cũng là việc tàn nhẫn cực đoan.
Nhưng Trần Thất cũng xem như từng rèn luyện đạo tâm, lập tức có lựa chọn, không nghĩ đến những việc này, chỉ nhìn trước mắt.
Dùng việc nghiên cứu Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp để di dời lực chú ý của mình.
Tuy Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp ảo diệu vô cùng không kém bất kỳ một loại đạo pháp nào.
Nhưng Trần Thất đã có vài phần đạo hạnh, hắn chỉ cần đem chân khí Thái Thượng Hóa Long Quyết cùng Hỏa Nha Trận nghịch chuyển, hóa thành nguyên khí tinh thuần sau đó dùng Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp vận chuyển.
Chỉ một lát sau đã tu luyện ra một Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp chân khí.
Cỗ chân khí này cuồn cuộn mờ ảo khí phách thiên địa chi vương khiến lá gan lớn như Trần Thất cũng có chút kinh hãi, thầm nghĩ: “Đạo quyết trên trang sách vàng này, mỗi một môn đều khó lường, vị Thiên hà lão tổ kia lại càng không biết là nhân vật cỡ nào, có thể truyền xuống đạo pháp lợi hại như vậy.”
Trần Thất tuy rằng chỉ thoáng tu luyện một hai phần Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp miễn cưỡng cũng chỉ là luyện ra một tia chân khí, nhưng đối với việc hiện giờ hắn muốn làm cũng là đủ dùng.
Trần Thất vỗ lên Ngũ Khí Tạo Hóa Đỉnh liền có một cỗ chân khí mênh mông cuồn cuộn, hóa thành làn khói ngũ sắc bay ra.
Điều kỳ diệu này đã thu hút sự chú ý của Lục đại yêu vương, hai vị trưởng lão của Hoa Đào giáo cùng La Phù lục nữ, và đám người Vạn Kỳ.
Dẫn dắt ánh mắt của những người này rời đi xong Trần Thất mới vận Long Hổ Tổng Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp vỗ xuống hòn đá dưới chân, một cỗ chân khí mang theo đại khí phái thống lĩnh thiên địa trào ra, làm cho hòn đá lớn hơn mười mẫu này trở thành một khối đá nhỏ như đầu ngón tay.
Trần Thất tùy tay thu vào trong Kim Cương Tháp.
Không có tinh thần thạch nâng đỡ Trần Thất lập tức rơi xuống dưới.
Nhưng hắn đã có chuẩn bị từ trước, giơ tay tung một cái Tử ngọc giản ra, mượn pháp khí huyền diệu này đến một khối tinh thần thạch khác.
Trần Thất vẫn dùng cách như trước lại thu khối tinh thần thạch này, sau đó lại di chuyển đến một khối khác.
Ngay trong