Tần Thông nén giận chậm rãi gật đầu, sải bước đi ra khỏi lều, quát một tiếng liền có mấy trăm giáp sĩ Thú Vương Doanh đi theo sau hắn ta lao thẳng đến Tuân gia trang.
Cả nhà Tuân gia đều là hồ ly thành tinh, ở Chú Ấn sơn đã đến trăm năm, địa hình núi phức tạp người bình thường không vào được.
Nên thật sự cũng an cư lạc nghiệp.
Mãi cho đến thế hệ này Tuân gia có cô gái là Tuân Kim Linh, từ khi sinh ra đã thích đạo giáo, sau đã khổ cực gia nhập Linh Kiệu tiên phái học một thân đạo pháp.
Nhưng Tuân gia cũng không biết, vì Tuân Kim Linh gia viên của bọn họ phải chịu tai họa ngập đầu.
Tần Thông cũng không biết Điểu Tiên Phong là bị Vương Trường Sinh đánh bị thương, lại bị Trần Thất luyện hóa thành một đầu hỏa nha.
Hắn ta cảm nhận được thực khí trong cơ thể của Điểu Tiên Phong có dấu vết bị người ta đánh diệt, chỉ biết thủ hạ của mình đã bị người gi.ết ch.ết.
Mà thế lực đối địch duy nhất với hắn ta ở Chú Ấn sơn là Tuân gia trang nên tất nhiên đem cừu hận này tính lên trên người hồ ly tinh.
Tần Thông là một trong bảy đại tướng quân của Vương triều Đại Vân, so với năm tướng quân dưới tay hắn ta, phong cách khác hẳn.
Từ nhỏ Tần Thông đã khổ tu võ nghệ pháp môn, hợp nhất cùng với binh khí của Thú Vương Doanh.
Vừa suy nghĩ tới đó, mây đen lập tức bao phủ toàn bộ Chú Ấn Sơn, ngưng tụ mười đầu mãnh thú.
Những mãnh thú này mặc dù ngưng tụ từ sát khí nhưng càng hung ác hơn so với bình thường, thân hình cũng khổng lồ hơn nhiều.
Tuân gia trang có trên dưới hơn ngàn nhân khẩu, mặc dù những hồ ly này đều có chút bản lĩnh, nhưng thời gian này liên tục ngăn cản đại quân nên cũng có chút mệt mỏi.
Điểu Tiên Phong vừa mới tấn công xong, họ đang dưỡng sức để ứng phó ba đợt tấn công tiếp theo, bỗng nhiên có hơn mười mãnh thú nhào vào sơn trang, khiến mọi người trong Tuân gia trang luống cuống tay chân.
Tần Thông bước đến, khí thế trên người càng lúc càng mạnh.
Điểu Tiên Phong “chết trận” hoàn toàn chọc tức đại tướng quân của triều đình này.
Trên tường của Tuân gia trang có rất nhiều người trong tộc, nhìn thấy võ tướng hắc giáp này không giống những kẻ địch trước đó, ba bốn gã tinh thông pháp thuật vội vàng hai tay tạo hình chữ thập, yên lặng niệm tụng chú văn bí truyền hồ tộc, liên tục tung ra bảy tám luồng hồ hỏa màu trắng.
Những người của Tuân gia này pháp lực cao hơn Tuân Ngọc Tảo một chút.
Ngay cả hồ hoả Tuân Ngọc Tảo cũng không tạo ra được, chỉ có thể tạo ra một chút khói mê hồn.
Yêu tinh thường chỉ cần luyện thông khiếu huyệt, sẽ có thể biến đổi hình dáng, biến hóa thành người khác.
Nhưng loại biến hóa này thường thường phải là yêu tinh tu luyện lâu năm, không phải nhoáng một cái là có thể biến hóa thành.
Yêu tộc sau khi biến hóa tính tình thì mới có thể biến hóa tùy ý giữa người và thú.
Ngưng tụ thân thể xong khiếu huyệt sẽ mở ra rất nhiều, dần dần trở thành cơ thể độc nhất vô nhị, có thể bước lên tu luyện rộng lớn hơn.
Tần Thông thấy hồ ly của Tuân gia dùng hồ hỏa đốt, hắn ta cười lạnh một tiếng, chân cũng không động đậy, chỉ dùng hộ thân làm cho những hồ hỏa này đánh vào người hắn liền không thể đi vào người.
Thiêu đốt một hồi, pháp lực duy trì hồ hỏa dần dần sẽ tự tắt.
Một hồ tiên đã thành tinh, cũng chỉ có thể tung ra bảy tám lần hồ hỏa.
Thấy thủ đoạn này Tuân gia hồ tinh cũng không dám lãng phí.
Một đám hô lên liên tục, giương cung tên, phi đao, phi tiêu...!cùng các loại ám khí khác nhau ra.
Nhưng những ám khí này cũng không gần được người Tần Thông.
Trong nháy mắt hắc giáp võ tướng này đã đến gần Tuân gia trang, đang muốn nhảy lên tường.
Bỗng vào lúc này một luồng ánh sáng giống như tuyết biến hóa giữa trời chặn Tần Thông lại.
Tần Thông đạp một cái xuống đất, lạnh lùng quát một tiếng:
-Tuân Kim Linh!
Một nữ nhân trắng như tuyết, tóc đen như mun, tay nàng như ngọc lâu năm, nàng đứng thẳng ở trên tường Tuân gia trang.
Nữ nhân này dù y phục trên người có chút cũ nhưng thanh kiếm trên tay lại sáng như điện, khiến cho người ta cảm giác giống như mặt nước rất dịu dàng.
Dù nàng cầm hung khí như vậy, cũng có rất nhiều người tin tưởng nàng sẽ không ra tay.
-Tần tướng quân, võ công của ngươi đã bước vào cõi tiên, trong tiên đạo cũng có địa vị, cần gì phải đích thân tới làm khó một đám yêu nhỏ chúng ta
Tuân Kim Linh nói giọng rất dịu dàng ấm áp.
Ngay cả Tần Thông tâm trí như sắt đá dường như cũng sinh ra vài phần thương tiếc.
Hắn ta lặng lẽ cười nói:
-Tuân gia trang cũng không tính là nhỏ yếu.
Ta có thể bước vào tiên đạo, sao ngươi không thể? Tuân Kim Linh ngươi chỉ cần ở Linh Kiệu tiên phái tu luyện không nên xuất đầu lộ diện, nếu có thì chắc có điều phiền muộn.
Tuân Kim Linh buồn bã nói:
-Sư phụ nói ta trần duyên chưa xong, không thể cầu tiên, bằng không Tuân Kim Linh cũng khônmuốn bước chân vào cuộc đời đầy rẫy phiền toái này.
Đây đều chỉ là bất đắc dĩ thôi.
Nếu Tần tướng quân nể mặt ta một chút, chỉ cần Thú Vương Doanh rút lui, ta sẽ đưa cả nhà rời khỏi nơi này, không bao giờ xuất hiện nữa, ngươi thấy có được không?
Vạn đại tiểu thư không biết từ đâu đi ra, quát khẽ:
-Tần Thông không dám đồng ý với ngươi, Thiên tử yêu quý ngươi, muốn ngươi tiến cung, ngươi chạy đi chân trời góc bể cũng không thể chạy được.
Nếu chịu theo ta, ta có thể đảm bảo Tuân gia các ngươi bình an vô sự.
Tuân Kim Linh lắc đầu đang định nói gì thì một giọng già nua bỗng vang lên:
-Tiểu hồ ly, Tuân gia các ngươi đã không còn đường sống, vẫn là nên nhận mệnh đi.
Lão đạo sĩ Vương Trường Sinh không biết khi nào đã đi cùng Vạn đại tiểu thư.
Độc Lâu Yêu bay loạn bên cạnh lão ta, cũng có một đội thi binh đi theo phía sau.
Những thi binh này so với thi binh Trần Thất vừa nhìn thấy khí thế hơn nhiều, hiển nhiên là hút nhiều máu người hơn nữa.
Tuân Kim Linh lạnh lùng nhìn Vương Trường Sinh và Vạn đại tiểu thư một cái, thản nhiên nói:
-Nếu chỉ có các ngươi, cũng không có tư cách lên Chú Ấn sơn.
Tuân Kim Linh chỉ hỏi một câu, những cái khác cũng không để trong lòng.
Ngươi cầu chính là vinh hoa nhân gian, ta không giống như thế, không cần nhiều lời nữa.
Kiếm quang trước ngực Tuân Kim Linh bỗng nhiên nở rộ hàng vạn hàng nghìn ngân hoa.
Chỉ một quyền đã khóa Vương Trường Sinh, Vạn đại tiểu thư và Tần Thông vào trong.
Trần Thất theo dõi Vương Trường Sinh nên cũng chạy đến đây.
Hắn nhìn thấy tứ đại