Núi Chú Ấn đã được giải niêm phong rồi, con hỏa nha Trần Thất nuôi kia phấn khởi vô cùng, đắm chìm dưới ánh mặt trời lâu nay bị che khuất, phấn khởi kêu cúc cu loạn cả lên, chân khí hỏa nha trên người cũng mạnh mẽ hơn mấy phần.
Trần Thất được Lý Mị Mị giúp, trà trộn vào trong đám đệ tử của bang Trúc Chi bang, lại có một con hỏa nha làm tai mắt cho, cuối cùng hắn đã nắm rõ trong lòng bàn tay tất cả tình hình trên núi Chú Ấn.
Sau khi Tần Thông càn quét chiến trường xong, liền cho một mồi lửa đốt sạch Tuân gia trang rồi dẫn theo Thú Vương doanh men theo đường núi quanh co khúc khuỷu hành quân về phía Kinh Thành.
Vương Trường Sinh lại không nỡ rời đi, hắn biết Trần Thất chắc chắn còn ở trên Núi Chú Ấn, liền thả hết Độc Lâu Yêu hộ thân ra tìm kiếm khắp nơi, còn bắt Lý Mị Mị và mấy trăm đệ tử bang Trúc Chi bang ở lại cùng với hắn tìm kiếm Trần Thất.
Cũng may mà Trần Thất đi theo Lý Mị Mị trà trộn vào trong đám thuộc hạ bang Trúc Chi bang, Vương Trường Sinh tìm kiếm chỉ phí công mà thôi.
Mặc dù Vương Trường Sinh sốt ruột muốn tìm kiếm tung tích của Trần Thất nhưng lại không chịu tự mình đi tìm.
Thứ nhất, lão ta an nhàn sung sướng quen rồi, không chịu được cực khổ.
Thứ hai, lão ta có hơn trăm cái Độc Lâu Yêu và đám thuộc hạ là binh lính xác sống, cộng thêm đội người của bang Trúc Chi bang, thêm một mình lão ta cũng không nhiều.
Thứ ba, chính là lão không nỡ vứt bỏ hơn một ngàn người chết ở Tuân gia trang, liền ở đó ngồi thiền trên đống đổ nát.
Pháp thuật của Hòa Sơn Đạo đa phần là lấy máu thịt người sống, hồn phách người chết làm vật liệu, mặc dù Vương Trường Sinh được sắc phong chức tứ phẩm Sư Quân, bình thường cũng không dám giết một lúc nhiều mạng sống như vậy.
Hơn nữa, hơn một ngàn người của Tuân gia trang đều có tu vi trên người, vô cùng thích hợp để tế luyện pháp thuật Hòa Sơn Đạo.
Vương Trường Sinh tu đạo mấy chục năm, sáu bảy mươi loại pháp thuật Hòa Sơn Đạo lão đã luyện thành hơn phân nửa, nhưng lúc này lão ta không muốn luyện pháp thuật mới, mà là muốn luyện mấy trăm cái Độc Yêu Lâu.
Độc Yêu Lâu xếp thứ hai trong sáu mươi bảy loại pháp thuật trên Hòa Sơn Đạo, gần sát Thất Sát Nguyên Thần, nham hiểm độc ác, so ra lực sát thương còn cao hơn Thất Sát Nguyên Thần, chỉ là tế luyện không dễ, vật liệu lại khó kiếm.
Vật liệu tốt nhất để Tế luyện Độc Yêu Lâu chính là các mạch Lục Dương Khôi của người chết hoặc là yêu quái có chút tu vi, Độc Lâu (đầu lâu) bình thường chất lượng quá kém khó có thể tế luyện thành công.
Chỉ là loại đồ vật này cực kỳ khó tìm,Vương Trường Sinh tu luyện mấy chục năm cũng chỉ luyện được hơn trăm con.
Lần này Vương Trường Sinh bỗng nhiên đổi ý cùng Tần Thông, Vạn đại tiểu thư tiến đánh núi Chú Ấn, đó là vì hơn một ngàn người trên dưới của Tuân gia trang.
Dù sao đám hồ ly tinh này chết rồi, Tần Thông và Vạn đại tiểu thư cũng không có dùng tới, lại chính là món hời cho vị Thái thượng thái thượng trưởng lão Hòa Sơn Đạo.
Lúc này Lý Mị Mị cũng biết Trần Thất chính là người mà Vương Trường Sinh đang tìm.
Kinh thư Hòa Sơn Đạo bị mất, Thiên Thư của Thiên Hà lão tổ xuất hiện trên thế gian, vốn đã ồn ào huyên náo cả lên, cho nên Lý Mị Mị cũng không cần suy nghĩ nhiều liền biết Trần Thất có được đồ của Hòa Sơn Đạo.
Chỉ là Trần Thất ngày đêm đều ở bên cạnh nàng, Lý Mị Mị cũng biết tên tiểu tặc này độc ác, cho dù có muốn thì cũng không thể đi báo tin cho Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh nán lại trên núi Chú Ấn bảy tám ngày, tốn biết bao nhiêu công sức, chọn lựa tỉ mỉ trong khoảng ngàn cái xác chết của Tuân gia rồi luyện thành ba trăm sáu mươi tám cái Độc Yêu Lâu.
Mặc dù không đủ độ nóng, nhưng cộng thêm hơn trăm cái Độc Yêu Lâu lúc đầu cũng đạt tới con số năm trăm rồi.
Vương Trường Sinh luyện thành pháp thuật, trong lòng dần dần sốt ruột, liền không cam lòng kéo dài thời gian thêm nữa.
Hắn gọi Lý Mị Mị tới, căn dặn:
- Mấy ngày nay cũng không tìm được tên tiểu tặc đó, chắc hẳn hắn trốn ở hang núi bí mật nào đó rồi.
Ta đã luyện Độc Yêu Lâu tới con số năm trăm, buổi chiều ngày hôm nay liền muốn dùng lân tinh đốt núi, ép tên tiểu tặc này ra ngoài.
Ngươi bảo tất cả thuộc hạ của ngươi rời khỏi núi Chú Ấn đi, chờ ta thi triển pháp thuật, ép tên tiểu tặc đó ra thì giữ chân hắn lại cho ta, không được để chạy thoát.
Trần Thất tranh thủ mấy ngày này lại cô đọng ra đám “Mầm mống chân hỏa” thứ hai, ngay cả Thái Thượng Hóa Long Quyết cũng có tiến cảnh.
Chỉ là Trần Thất thấy Vương Trường Sinh luyện những người chết của Tuân gia trang thành Độc Yêu Lâu, trong lòng cũng có chút đề phòng, nên không dám ra tay.
Lúc Vương Trường Sinh gọi Lý Mị Mị tới dặn dò, hắn cũng ở bên cạnh Lý Mị Mị, nghe được Vương Trường Sinh muốn dùng lân tinh đốt núi, trong lòng liền nghiêm nghị, mắng thầm: “Lão già Vương Trường Sinh này không sợ tạo nghiệp hay sao? Lão dùng năm trăm cái Độc Yêu Lâu luyện lân tinh đốt núi, chỉ sợ tất cả các loài chim trên trời thú đi dưới đất, ngay cả hoa cỏ cây cối, các loại sâu bọ kiến gián trên dưới ngọn Núi Chú Ấn này cũng phải chết sạch.”
Trong tay Trần Thất có Hòa Sơn Kinh nên đương nhiên biết, một khi luyện Độc Lâu Yêu tới con số năm trăm thì có thể bố trí Độc Yêu Lâu thành Vạn Độc Đại Trận, để Độc Yêu Lâu phun ra khói độc, biến thành lân tinh.
Khi đã bị loại lân tinh này dính lên người thì giội nước cũng không dập được, nhất định phải đốt người đó cháy thành tro bụi.
Nhưng ngoài sinh linh có máu thịt ra thì lại không thể đốt bất cứ thứ gì, đây chính là loại pháp thuật thâm độc nhất.
Nhất là muốn tế luyện Độc Yêu Lâu phải có đủ độ nóng, còn phải có vô số âm hồn, Vương Trường Sinh thả lân tinh đốt núi, giết sạch tất cả sinh linh của cả núi Chú Ấn, hồn phách hấp thu được đủ để tế luyện Độc Yêu Lâu, cũng đủ độ nóng, khi đó càng khó chế phục.
Chẳng qua Trần Thất cũng tự suy nghĩ, năng lực hiện tại của mình không làm gì được Vương Trường Sinh, đặc biệt là lão ta vừa mới luyện thêm ba trăm cái Độc Yêu Lâu, pháp lực lại tăng thêm mấy lần.
Hắn ngẫm nghĩ một hồi, vẫn không nghĩ ra phương pháp nào, đành phải cùng với Lý Mị Mị thoát ra khỏi núi Chú Ấn.
Đến khi trời tối, trên núi Chú Ấn có một đám ngọn lửa màu xanh bay lên, xoay quanh một vòng rồi tản ra xung quanh.
Trong mỗi đám lửa màu xanh đều có một cái Độc Yêu Lâu, năm trăm cái Độc Yêu Lâu cùng bay ra, lập tức có vô số lân tinh xanh biếc lan tràn, lân tinh này không đốt núi đá, rớt trên cây cối cũng không đốt cành lá, chỉ là hút linh khí bên trong hoa cỏ cây cối.
Những hoa cỏ cây cối kia cũng không giống như bị lửa bình thường đốt, sau khi dính lân tinh thì từ từ khô héo, giống như bị mất nước vậy.
Thảm nhất chính là chim