Trần Thất vừa có ý niệm, liền có hai mươi ba mầm mống chân hỏa bay ra xâm nhập vào trong thân thể của hai mươi ba con cầm điểu kia.
Hai mươi ba con cầm điểu này nhận được mầm mống chân hỏa liền cùng nhau kêu loạn lên.
Ngự Thú Trai tuy cũng được liệt vào môn phái tu tiên, nhưng ngoại trừ biết một loại pháp thuật thuần phục thú, bọn họ cũng không biết thêm loại pháp thuật nào nữa.
Thế cho nên mới cùng môn phái Hòa Sơn Đạo hạng ba đấu đá lẫn nhau mà mãi cũng chẳng làm gì được đối phương.
Tiêu Bình Nam mặc dù là đệ tử vô cùng kiệt xuất của Ngự Thú Trai, thế nhưng cầm điểu hắn thuần hóa chẳng có gì xuất chúng, đều chỉ là một đám cầm điểu mới tu luyện ra chút chân khí, so với đám tiểu yêu dưới trướng của của Linh Mao Đại Vương còn không bằng.
Nhưng mà, Ngự Thú Trai lấy việc thuần dưỡng chim muông làm trọng, lựa chọn cầm điểu không phải giống linh chủng trời sinh thì cũng phải có chỗ xuất chúng, tất cả đều không phải là chim bình thường, thiên phú của chúng nó cao hơn so với bất kì con điểu yêu nào của Trần Thất.
Hai mươi ba mầm mống chân hỏa nhập thể cũng đồng nghĩa với việc đưa hai mươi ba con điểu tước này vào Hỏa Nha Trận tâm pháp.
Yêu khí ít ỏi trong cơ thể của những con điểu tước này chớp mắt bị biến mất, thân thể cũng bị hỏa nha khí tế luyện.
Hai mươi ba con hỏa nha Trần Thất thu phục lúc ban đầu này do thiên tư không giống nhau nên sau khi biến hóa cũng có một chút chênh lệch, chẳng qua cũng chỉ là một chút khác biệt về đạo hạnh, hình dáng, bên ngoài cũng không có gì khác biệt lắm.
Thế nhưng hai mươi ba con điểu tước của Tiêu Bình Nam lại khác, nếu không phải là lông chim trời sinh đẹp như ráng mây thì cũng là hình thể to lớn bưu hãn, còn có con lại vô cùng nhanh nhẹn thông minh, chúng nó đều hơn hẳn so với đồng loại.
Khi chân khí hỏa nha rót vào người, giúp đám điểu tước thay da đổi thịt, chúng liền có những biến hóa khác thường.
Trong đó có năm con điểu tước có biến hóa kinh người nhất.
Một con có hình dáng như khổng tước sau khi biến hóa trên người có hỏa diễm lưu chuyển quanh thân, ngay cả lông đuôi cũng biến thành thành chín chùm hỏa diễm, trên đầu có năm đốm lửa tụ lại thành một điểu quan, nhìn giống như là quý tộc trong loài chim, đẹp đẽ cao quý đến nỗi không còn gì để nói.
Còn có một con lúc đầu có hình dáng như đại bàng, hùng mạnh trong đàm chim, sau khi biến hóa thành hỏa nha màu sắc lông chim biến thành màu hắc kim, lông vũ trên hai cánh lúc xòe ra ánh lửa dập dờn, luôn có bảy tám chùm hỏa diễm lúc nổi lúc chìm phân đều ở hai bên cánh.
Lại có một con lúc đầu có năm màu lông, các con điểu tước khác sau khi được hoả nha chân khí thay gân đổi cốt, biến đổi lông vũ, thì hầu như màu lông đều là gần như là đen hoặc hồng, chỉ có một mình nó là màu lông gần như không thay đổi, chỉ là cả người nó được bao phủ bởi một chùm hỏa diễm, hỏa diễm ở trên thân nó lăn qua lăn lại,đến bản thân Trần Thất cũng không nhìn rõ là cái gì, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một khối giống mã não năm màu lăn qua lăn lại, thoạt nhìn vô cùng huyền dị.
Hai con khác thì mới đầu cũng không khiến Trần Thất để ý lắm, thế nhưng sau khi biến hóa, lông chúng nó thế mà biến thành màu đen kịt.
Vốn dĩ đám hỏa nha mới hóa hình này chỉ có một tầng pháp thuật, duy chỉ có hai chúng nó tựa hồ được trời xanh ưu ái, vô cùng hòa hợp với chân hoả lực, thế mà trong chớp mắt pháp lực liên tiếp đột phá hai tầng, hơn nữa mơ hồ còn có xu hướng tiếp tục tăng lên.
Trần Thất nhất thời tò mò, thế là lại cho chúng nó thêm hai mầm mống chân hỏa, dù sao hắn chỉ cần dùng mấy ngày là lại có thể ngưng tụ ra.
Hai con chim này sau khi nhận được sự giúp sức của hai đoàn mầm mống chân hỏa quả nhiên là lại có đột phá, chúng nó một hơi đột phá pháp lực đến tầng thứ năm Hỏa Nha Trận mới dừng lại.
Tuy rằng số hỏa nha mới thu phục chất lượng so với ba mươi con hỏa nha của Trần Thất ngày trước vẫn kém một chút, nhưng tên tiểu tặc này vẫn hết sức vui mừng.
Loan Hề chém chết ba con hoả nha của hắn, nhưng thêm vào hai mươi ba con này, số lượng hỏa nha do hắn thuần phục được đã lên đến năm mươi con.
Có năm mươi con hoả nha này tu luyện cùng, tốc độ tu luyện của Trần Thất có thể nhanh hơn năm mươi lần so với tu sĩ bình thường.
Có hơn hai mươi ba con hoả nha, không đến nửa ngày Trần Thất lại có thể một lần nữa luyện ra bảy mươi hai mầm mống chân hỏa.
Tuy Trần Thất còn có thể luyện ra nhiều mầm mống chân hỏa hơn nữa, nhưng hắn tuyệt không đi tế luyện thêm mà bắt đầu bắt tay vào việc nâng cao mỗi một mầm mống chân hỏa lên tầng pháp thuật cao hơn.
Bản thân Hỏa Nha Trận chính là một bộ đạo quyết, không phân chia ra tầng thứ gì, chỉ cần tu luyện từng bước một liền có thể vượt qua chín bước luyện khí là: Thai Động, Nhập Khiếu, Cảm Ứng, Ngưng Sát, Luyện Cương, Đan Thành, Đạo Cơ, Thoát Kiếp, Ôn Dưỡng, cuối cùng thành đạo phi thăng.
Nhưng từ Hỏa Nha Trận diễn sinh ra các loại pháp thuật, lại chia ra thành 72 tầng uy lực.
Muốn biết một loại pháp thuật có lợi hại hay không chủ yếu phải xem loại pháp thuật này tu luyện được uy lực cỡ nào.
Lấy ví dụ như uy lực của Hỏa Vũ Tiễn, mặc dù là số lượng nhiều ít cũng ảnh hưởng đến hiệu quả khắc chế kẻ địch giành chiến thắng, nhưng xa quá không không hiệu quả bằng việc nâng cao uy lực của Hỏa Vũ Tiễn.
Nếu như Trần Thất có thể luyện mầm mống chân hỏa tăng lên đến tầng cảnh giới thứ 16, vậy uy lực của một mũi Hỏa Vũ Tiễn phát ra lúc này cũng có thể thắng được ba bốn mươi mũi Hỏa Vũ Tiễn chỉ có một tầng pháp lực bắn r.a cùng một lúc.
Hắn dùng bảy mươi hai Hỏa Vũ Tiễn cũng không thể giữ được Loan Hề, nhưng nếu hắn tu luyện pháp thuật của Hỏa Vũ Tiễn đến tầng thứ 20 trở lên, vậy thì dùng một mũi tên cũng có thể cho Loan Hề nhận được giáo huấn cả đời khó quên.
Sau khi tu luyện Hỏa Nha Trận, Trần Thất đã có mục tiêu vô cùng rõ ràng đối với con đường tu luyện luyện của mình.
Hắn đều chọn những phương hướng tốt nhất, cố hết sức không phí phạm một chút tinh lực dư thừa nào.
Lý Yên Yên vốn dĩ tưởng rằng Trần Thất kéo nàng về phòng tất nhiên là muốn động chân động tay, làm mấy hành vi suồng sã, thậm chí là làm một chút việc khiến người ta cảm thấy vô cùng xấu hổ để xả cơn giận.
Không nghĩ đến Trần Thất về đến trong phòng liền vội vàng tu luyện, nàng nhất thời không bắt được nhịp, mất một lúc mới kết luận được là Trần Thất không có ý này.
Nàng nhất thời có chút hổ thẹn, liền không chịu nán lại trước mặt Trần Thất mà đi ra ngoài phân phó thuộc hạ chuẩn bị thức ăn cho Trần Thất.
Xuất thân của Lý Yên Yên vô cùng tốt, là hạng người không phải động tay động chân làm việc gì, trù nghệ dường như không biết gì, nhưng mà những việc như sai bảo hạ nhân, nắm bắt lòng người làm tri kỷ gì đấy nàng lại vô cùng thành thạo.
Sau khi phân phó thủ hạ mấy câu, Lý Yên Yên đang muốn quay về phòng xem Trần Thất, đột nhiên có một luồng kình phong tạt vào mặt, khóe mắt nhìn thoáng qua liền nhìn nhìn thấy có người