Trần Thất trốn ở trong một căn nhà, chủ nhân trong căn nhà này đều bị hắn phong bế khiếu huyệt, rồi thuận tay ném ở trong một gian phòng chứa củi.
Sau khi cắn nuốt hơn hai mươi yêu binh, dù là Thái Thượng Hóa Long quyết ảo diệu, Trần Thất cũng có chút không duy trì được, chỉ đành tìm kiếm một chỗ dốc lòng tu luyện, muốn luyện hóa hết tinh huyết yêu khí khổng lồ này luyện hóa hết đi.
Hiện tại Trần Thất thật sự rất giống một cái lò lửa lớn, cả người đều phát ra
một luồng khí huyết dương, khí huyết tràn đầy.
Chân Long Kình chạy qua,
rất nhiều khiếu huyệt đã được đả thông, không ngừng cắn nuốt các
loại yêu khí, nhưng vẫn không đủ để giảm bớt tình trạng hiện giờ của Trần Thất.
“Là ta quá tham lam, hiện tại ta chẳng qua cũng chỉ là tu vi luyện khí nhập khiếu, lại nuốt hơn hai mươi gã yêu binh tu vi xấp xỉ với ta, cho dù Thái Thượng Hóa Long Quyết ảo diệu, cũng là có chút ăn không tiêu.”
Trần Thất còn có một món pháp khí đỉnh điểm phật môn, hắn phóng Kim Cương tháp ra, trấn áp thân thể của mình, lúc này mới không đến mức bị rất nhiều tinh huyết yêu khí toát lên làm phình hỏng cơ thể.
Chân Long Kình chạy quanh thân, từng cái khiếu huyệt được chân khí mạnh mẽ đả thông.
Mỗi một lần mạnh mẽ khai mở khiếu huyệt, Trần Thất đều sẽ cảm thấy cả người chấn động, trong khiếu huyệt giống như vạn kim châm, đây là hắn quá nóng lòng cầu thành dẫn tới hậu quả.
Chỉ là Trần Thất hiện giờ đã không thể dừng tay.
Theo Chân Long Kình chạy, trên thân thể Trần Thất mơ hồ sinh ra biến hóa, trên làn da xuất hiện một một lớp vảy, đôi mắt bởi vì tu luyện Lưu Hỏa Kim Đồng Kiếm mà trở nên đỏ đậm cũng chuyển thành màu hoàng kim, tựa như hai mặt trời nhỏ, tỏa sáng vô cùng.
Sau đó, ngay cả thân thể Trần Thất cũng dần dần sinh ra biến hóa, bắt đầu từ tứ chi, từ chân người tay người mà bỗng biến thành móng rồng sắc bén.
Lúc Chân Long Kình đả thông chỗ khiếu huyệt thứ ba trăm, Trần Thất cúi đầu rống một tiếng, quần áo trên người rốt cuộc căng
rách toàn bộ, cả người hóa thành một con giao long màu vàng dài hơn một
trượng, bốn trảo tung bay, thân thể thon dài, một đôi râu phất phơ, bên người mơ hồ hội tụ khí thế phong vân lôi điện.
Trần Thất dựa theo Chân Long Khiếu Huyệt đồ biến hóa, hóa thân thể thành hình rồng, lập tức mạnh mẽ hơn bộ dáng loài người chục lần, Chân Long Kình ở trong Chân Long Khiếu Huyệt, so với khi Trần Thất ở bộ dáng loài người cũng thông thuận hơn rất nhiều, cuối cùng bắt đầu từng phần luyện hóa hết tinh huyết yêu khí Trần Thất tích lũy thành Chân Long Kình, thân rồng của hắn cũng bởi vì tu vi tăng tiến mà lớn lên theo từng giờ.
Trần Thất ở trong căn nhà này ẩn nấp một ngày một đêm, thân thể chân long đã trưởng thành đến ba trượng sáu bảy thước, thân thể cũng tăng lên to cỡ thùng nước, cái đuôi lớn như roi sắt nhẹ nhàng đảo
qua, liền có thể đem tảng đá to như cái thớt vỡ nát.
Lực lượng thân thể
chân long so với thân người còn lớn hơn, giữa hai người lúc đó với bây giờ, quả thực không thể
so sánh.
Trần Thất không dám cao giọng rống lên, cúi đầu phun ra một ngụm chân khí, một hơi này phun ra, lập tức hóa thành mây mù, chỉ cảm thấy thân thể mình mạnh mẽ quả thực không gì sánh kịp.
Tuy bởi vì tu vi không được, cũng không thể đủ giống như Chân Long Nhất Bàn Đằng Vân Giá Vũ, nhưng nếu chỉ so ở trên đấy bằng thì cũng phải nhanh hơn rất nhiều với những con thiên lý mã tầm thường.
Phải biết rằng, cho dù có vượt qua được mấy tầng luyện khí đằng trước thì cảnh giới cảm ứng gian nan này nếu bắt đầu tu luyện sát khí thì cũng chỉ có thể cưỡi gió mà thôi.
Tốc độ cưỡi gió cũng xấp xỉ tuần mã tầm thường, chỉ là không hạn chế địa hình, trên núi, trên nước, rừng cây, đầm lầy đều có thể đi qua, hơn nữa so với tuần mã có thể bay càng lâu hơn.
Trần Thất hiện tại biến hóa thân rồng, tốc độ chạy ở trên đất bằng trái lại cũng không thua cưỡi gió tầm thường.
Sau khi chạy một vòng quanh sân, Trần Thất đột nhiên khẽ vươn thân mình, xương cốt cả người phát ra tiếng vang giòn rất nhỏ, sau đó lại hóa thành thân người.
Chỉ là vóc người so với trước khi biến hóa thành thân chân long thì cao hơn rất nhiều, ước chừng gần chín thước, dáng người gầy yếu, từng sợi cơ đều mang theo sự góc cạnh, mềm dẻo hoàn mỹ, đến nỗi không thể bắt bẻ.
Có điều vừa rồi Trần Thất biến hóa thân thể chân long, quần áo trên người đã rách hết, lúc này cả người trần truồ.ng, chướng tai gai mắt.
Dưới khố của Trần Thất run run lên, trường thương nhỏ cũng lớn lên không ít, chỉ cảm thấy gió mát thổi đến mười phần mát mẻ.
Cũng may Trần Thất cũng không có sở thích khỏa thân, vội vàng từ trong túi Ngũ Âm hóa thành một vòng hắc quang, bám vào trên cánh tay lấy ra một bộ áo giáp, mấy thứ này là chiến lợi phẩm hắn cướp được lúc trước ám toán giáp sĩ Thú Vương Doanh Tần Thông.
Trần Thất cũng không dùng vải lót bào bên trong, cứ vậy mà khoác hắc giáp của Thú Vương Doanh ở trên người, những chỗ mũ và áo giáp không che kín được, cứ như vậy mã lõa lồ bên ngoài, lộ ra gân thịt tinh xích như sắt, càng tỏ ra dũng mãnh hơn.
Trải qua một ngày một đêm tu luyện này, Trần Thất chẳng những
luyện hóa cắn nuốt được dị chủng yêu khí cùng tinh huyết yêu tộc, làm
Thái Thượng Hóa Long quyết đột phá một bước rất lớn, rèn luyện thân
thể phàm tục phàm thai một lần nữa.
Trần Thất của hiện tại, thân thể so với lúc trước càng mạnh hơn gấp ba, tuy tu vi Thiết Cốt Công bởi vì còn thiếu mấy chục chỗ khiếu huyệt chưa đả thông nên chưa thăng cấp đến tầng cảnh giới thứ chín, nhưng chỉ lấy khí lực cùng thân thể mạnh mẽ này thì đã vượt xa những nhân vật tu luyện Thiết Cốt Công đến tầng thứ chín rồi.
Hơn nữa qua một lần rèn luyện này, Trần Thất tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết cũng cảm thấy thuận tay gấp bội.
Trần Thất một ngày một đêm này dốc lòng tu luyện, Tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng đã sớm nổi giận đến tột đỉnh, hắn bỗng đánh mất mười mấy thủ hạ, đã thế lại còn không tra được manh mối gì, ngọn lửa trong lòng sôi trào khó có thể tắt.
Hơn nữa hắn cũng không muốn mất thể diện trước mặt tên nhân vật tầm thường Triệu Hồng Bào kia, cho nên vẫn phải áp chế việc này đi, để Triệu Hồng Bào đỡ coi thường mình.
Nhưng mà cũng bởi vậy mà hắn càng khó điều tra ra là ai đang ám toán thủ hạ của hắn.
Cũng may tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng cũng không phải người ngu dốt, thấy phân công nhau đi tìm không có hiệu quả, liền thả mười lăm con điểu yêu dưới trướng ra, để cho những điểu yêu này biến hóa nguyên hình, bay lên trời quan sát, nhìn chằm chằm mỗi một chỗ trong huyện thành Hồ Huyện, sau đó lại đơn độc rải ra mấy chục thủ hạ, làm mồi nhử.
Sau khi Trần Thất xuất quan, chẳng những thần thanh khí sảng mà con rục rịch muốn tiếp tục đi tìm thủ hạ của Tiểu long vương Nguyệt