Chương 14: Án cắt chi (14)
Hai người ở trong phòng làm việc của Mộc Hi Lương thảo luận về vết thương của nạn nhân, sau đó lại nói đến một chút chuyện sinh hoạt, khiến cho bầu không khí ngột ngạt ban đầu dần theo câu chuyện mà hòa hoãn lại.
Mà Giản Mạc vốn luôn bối rối mỗi khi đối diện với Mộc Hi Lương cũng từ trong cuộc trò chuyện này mà xóa tan sự lúng túng đang nảy mầm trong lòng.
Nếu Giản Mạc tinh tế chú ý đến Mộc Hi Lương thì sẽ phát hiện, đôi mắt mang theo ý lạnh của Mộc Hi Lương đã trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.
Lúc nói tới vấn đề chuyên ngành thì Mộc Hi Lương sẽ nghiêm túc phân tích. Nói đến vài chuyện nho nhỏ trong cuộc sống thì Mộc Hi Lương sẽ xụ mặt kể ra một vài chi tiết nhỏ nhặt, mà những chi tiết nhỏ đó lại khiến cho Giản Mạc phát hiện ra một mặt đáng yêu khác của bác sĩ Mộc.
Thời gian trôi theo cuộc nói chuyện của hai người, mà lần trò chuyện này khiến cho sự hợp tác sau này của cả hai, hoặc là mối quan hệ của cả hai thân thiết hơn rất nhiều.
"Madam!"
"Xảy ra chuyện gì?" Giản Mạc còn đang ngồi nói chuyện trong phòng làm việc của Mộc Hi Lương thì Lương Diệc gọi điện nói có người mất tích, cô lập tức rời khỏi phòng làm việc.
"Người mất tích tên Tô Tiểu Duy, người báo án là chị của cô ấy."
"Mất tích khi nào? Tô Tiểu Duy? Tên nghe có chút quen tai, đã nghe qua ở nơi nào rồi sao?"
"Hai ngày trước, chúng ta đã gặp người mất tích." Lúc mới nhận được báo án, Lương Diệc cũng cảm thấy cô gái báo án kia rất quen mắt, nhưng nhớ không ra, mãi đến khi thấy ảnh của cô em gái thì Lương Diệc mới nhớ ra lần đến phòng khám của Lý Hạo, lúc ở bên ngoài đã gặp qua cô gái này, khi đó cô đang dẫn em gái đến gặp bác sĩ tâm lý.
"Ừ?"
"Là hai người lần trước chúng ta nhìn thấy ở phòng khám của Lý Hạo."
Nghe Lương Diệc nói vậy, Giản Mạc nhớ lại dáng dấp của cô bé lần trước, bề ngoài thanh tú khả ái, khi đó còn có một cô gái thành thục đang nói chuyện với Lý Hạo. Trong tài liệu Mộc Hi Lương lấy được ở chỗ Lý Hạo cũng có ghi chép về bệnh nhân này. Bên trong giới thiệu rất đơn giản: Tô Tiểu Duy, sinh viên đại học năm tư, dưới tình huống không tự nguyện đã bị bạn trai dùng phương thức kịch liệt cưỡng ép cô, sau khi về nhà thì bắt đầu không muốn giao lưu với người khác, cho đến khi chị gái phát hiện ra rồi dẫn đến bác sĩ tâm lý.
"Hai ngày nay có đến phòng khám không?"
"Không có, căn cứ theo lời khai của Tô tiểu thư, vốn dĩ hôm mất tích đó có lịch hẹn với phòng khám, nhưng ngày đó cô ấy có chuyên đột xuất nên bảo em gái mình đi trước. Lúc xong việc đến đón thì nghe y tá nói em gái của cô ấy căn bản không có đến đây, gọi điện cho Tô Tiểu Duy thì không có người nghe máy, gọi điện thoại về nhà thì không có người nhận. Sau đó vội vàng về nhà, chờ cho đến giờ vẫn không có tin tức nên mới báo cảnh sát."
"Madam, hai ngày trước em theo dõi ở bên ngoài phòng khám cũng không nhìn thấy cô gái này." Nếu mất tích trên đường đến phòng khám, phản ứng đầu tiên của Lương Diệc là mất tích như thế nào? Phản ứng thứ hai chính là có liên quan đến Lý Hạo không? Nhưng mà mình theo dõi Lý Hạo nhiều ngày như vậy, thời gian ban ngày Lý Hạo rời đi lâu nhất cũng là đến quán bar, những lúc còn lại thì không có gì đáng nghi.
"Sẽ là lúc hắn đến quán bar sao?" Ở báo cáo trước Lương Diệc cũng đã nói, đối với cuộc sống quá mức quy luật của Lý Hạo, Giản Mạc cũng rất nghi ngờ. Một người khi sinh hoạt có quy luật thì thường xuyên lưu lại một chút đầu mối nhỏ.
Nhìn vào mối quan hệ của hai nạn nhân trước với Lý Hạo, lần mất tích này, khiến cho Giản Mạc không thể không đem sự nghi ngờ phong tỏa trên người Lý Hạo.
"Em đi tìm băng ghi hình ở quán bar."
Lần mất tích này khiến cho Giản Mạc và tổ viên tổ trọng án khẩn trương hơn. Hai vụ mất tích trước, bởi vì Cảnh Mạch Ngôn không có người thân nên không có ai báo án, còn vụ mất tích của Hạ Vũ, bởi vì người mẹ cho rằng con gái đi mấy ngày sẽ về nên cũng không báo án, như vụ án lần này thì sao?
Lần Tô Tiểu Duy mất tích này là vì né tránh trị liệu tâm lý hay là vì nhân tố khác?
Bây giờ còn chưa phát hiện thi thể, nói rõ Tô Tiểu Duy vẫn còn an toàn, vấn đề khó giải thích nhất chính là rốt cuộc ai là kẻ gây án?
"Lương Diệc, đem tất cả băng ghi hình lại đây, bất kể là bên trong hay bên ngoài phòng khám của Lý Hạo, bất kể là quán bar Kì Hạ dưới cờ tập đoàn Bắc Âu hay là chỗ ở của Lý Hạo, chúng ta phải xem qua toàn bộ, chẳng lẽ tên hung thủ này có thuật ẩn thân ư!"
"Dạ, em lập tức đi ngay."
"Còn nữa, tiếp tục theo dõi." Có thể tránh thoát khỏi tầm mắt của Lương Diệc, xem ra đúng là không đơn giản.
Vụ án đến thì liền liều mạng, ngay cả cơm cũng không ăn, sau khi quay lại phòng làm việc thì Giản Mạc mới phát hiện mình còn chưa ăn cơm trưa. Nhìn đồng hồ một chút, đã là hai giờ chiều, xem ra bây giờ xuống căn tin của đồn cảnh sát ăn trưa là quá muộn rồi.
Cầm cái ly trên bàn tự rót một ít nước nóng, Giản Mạc liếc nhìn bụng của mình, nước nóng trước mặt sẽ là cơm trưa của mình sao?
"Cốc cốc"
"Mời vào." Nói xong, Giản Mạc liền ngửi thấy mùi thức ăn, ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy gương mặt đen xì của Mộc Hi Lương, cái cô này, ai thiếu nợ tiền của cô ấy à?
Rõ ràng khi nãy mình ở phòng làm việc của cô ấy, mặt mày của Mộc Hi Lương cũng không có tệ như vậy? Tại sao lại thay đổi sắc mặt rồi? Được rồi, đối với chuyện Mộc Hi Lương dễ thay đổi sắc mặt, Giản Mạc cảm thấy mình hẳn nên làm quen đi, dẫu sao xác suất gặp được cô ấy ở trong Cục còn cao hơn cả gặp cấp trên nữa mà.
"Giản Mạc thật đúng là vì nhân dân quên mình, quả nhiên là phúc phần