Edit by ????????????????????????????????????
Gió đêm mùa hạ mang theo hương vị ấm áp ban ngày, nhưng đã dễ chịu hơn rất nhiều. Thẩm Trị nhấp chút rượu, đầu có chút hơi đau , thừa dịp trời vẫn chưa sáng, bước ra khỏi gian phòng ầm ĩ , một mình ra ban công hóng gió.
Bạn tốt Cao Lãng có một biệt thự ở ngoại ô. Vào dịp cuối tuần hay mời bạn bè đến đây thả lỏng, bơi lội, party, nướng BBQ, chưa bao giờ thiếu đi tiết mục nào. Thẩm Trị tuy rằng không ham thích loại hoạt động này, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ tham gia, nhưng hôm nay lại thấy không vui, bất giác uống rất nhiều, rồi một mình đi vào một rừng cây gần đó, ngồi ở trên cỏ dựa vào thân cây nhắm mắt nằm nghỉ.
Một lát sau, nghe thấy hai người tiếng bước chân tới gần. Cách bụi cỏ cùng thân cây, người tới không thấy Thẩm Trị, Thẩm Trị nghe được hai người đang nói chuyện, đang định đứng dậy rời đi, liền nghe được âm thanh ái muội vang lên.
Tiếng thở dốc, dồn dập và triền miên, rừng cây yên tĩnh có thể nghe rõ tiếng môi lưỡi trao đổi, người phụ nữ phát ra một tiếng nức nở.
Thẩm Trị đang ở do dự có nên rời đi hay không, bên kia đã truyền tới tiếng sột soạt cởi quần áo, không bao lâu sau lại nghe tiếng đụng chạm thân thể quanh quẩn trong rừng cây. Khoảng cách giữa người đàn ông và người phụ nữ với Thẩm Trị rất gần, hai người họ chìm đắm trong đó nên chưa phát hiện Thẩm Trị đang ở gần đây, lại vô tình chặn luôn đường đi của Thẩm Trị.
Qua hồi lâu, sau một trận dồn dập lại mãnh liệt, hai người vội vàng kết thúc. Chờ đợi hai người rời đi, Thẩm Trị mới đứng dậy trở về biệt thự.
Khi Thẩm Trị bước vào trong nhà, bên trong đã có không ít người say xỉn, số ít khác còn đang uống rượu, chơi game, còn các cô gái tập trung lại nói chuyện phiếm, Cao Lãng ngồi ở trên sô pha, ngửa đầu uống một ngụm bia, lộ ra dấu vết ái muội trên cổ.
Các cô gái kia khẽ liếc mắt đánh giá Cao Lãng, trong ánh mắt chứa đựng vẻ tình ý không giấu được.
Cao Lãng sắc mặt như thường, thấy Thẩm Trị tiến vào, hỏi anh: "Vừa nãy cậu đi đâu?"
Thẩm Trị không trả lời, với tay lên bàn lấy lon bia, rót hơn phân nửa mới thấy bia đã hết lạnh.
Mùa hè vừa mới bắt đầu, Thẩm Trị lập tức cảm thấy đây chính là mùa hè oi bức nhất trong số các mùa hè anh đã trải qua.
---
Du Âm giúp chú nhổ cỏ ngoài vườn, bận rộn cả một buổi trưa.
Thẩm mẹ mấy ngày trước bay đến Ireland, nghe nói là cùng các chị em trong nhóm đi tránh nóng, Thẩm cha ở công ty bận rộn rất ít khi về nhà, đại thiếu gia của Thẩm gia hàng năm ở nước ngoài, một tòa biệt thự to như thế, chủ nhân của nó chỉ còn lại Thẩm Trị.
Buổi tối Thẩm Trị không về nhà, Du Âm với dì Trần cùng nhau ăn cơm, chờ không có việc gì mới trở về phòng. Cô không nghỉ ngơi, lấy ra bài thi bắt đầu xoát đề.
Cuối tuần sắp kết thúc, ngày mai liền phải quay lại trường, năm nay Du Âm học cao nhị* năm sau là lên cao tam**, nên việc học tập không dám chậm trễ.
(*cao nhị: lớp 11, **cao tam: lớp 12)
Bất giác đã đến hơn 12 giờ khuya, Du Âm vừa cắn đầu bút, vừa giải bài tập. Bên ngoài truyền đến tiếng xe, hẳn là Thẩm Trị đã trở về.
Buổi tối Thẩm Trị rất ít khi tìm người làm, nhưng đêm nay điện thoại nội tuyến reo lên, Du Âm nhanh chóng trả lời.
"Mau đi nấu giúp tôi một bát canh giải rượu."
Mọi người đều đã đi ngủ, Du Âm buông cây bút trong tay, đi vào phòng bếp nấu ngay một bát canh giải rượu, dùng khay bưng đến phòng của Thẩm Trị.
"Cốc cốc"
"Vào đi."
Du Âm vào phòng Thẩm Trị, thấy anh đang ngồi dựa đầu trên sô pha, nhắm mắt lại, nhìn dáng vẻ có chút mỏi mệt, Du Âm bước nhẹ đến chỗ anh ngồi, đem canh giải rượu đặt trên bàn trà trước mặt anh, sau đó chuẩn bị rời đi.
"Cô vào phòng tắm giúp tôi xả chút nước, cảm ơn."
Thẩm Trị mắt cũng chưa mở to, Du Âm lên tiếng, xoay người đi vào phòng trong phòng tắm, mở nước ra bồn tắm, nhìn nước ấm đang chảy ào ào trong bồn tắm.
Một lát sau Thẩm Trị uống canh giải rượu, cảm thấy đầu hết cảm giác choáng váng mới đứng dậy đi vào phòng ngủ lấy quần áo, rồi đến phòng tắm, nói với Du Âm còn ở bên trong: "Cô đi nghỉ ngơi đi."
Nước trong bồn tắm hơn phân nửa, Du Âm đang ngồi xổm, nghe được Thẩm Trị nói thì nhanh chóng đứng dậy, động tác quá nhanh, cô lại bị thiếu máu, nhất thời trước mắt tối sầm ngã vào bồn tắm.
"Bùm" một tiếng, bọt nước văng khắp nơi.
Nửa người Du Âm đều ngã vào bồn tắm, bộ dạng chật vật. Cô đang mặc một bộ đồ ngủ trắng, thiết kế bảo thủ, những chỗ bị ướt trở nên trong suốt, có thể nhìn thấy bên trong cô mặc một cái áo ngực màu trắng cùng một cái quần lót màu xám.
Chưa phải ướt hết. Thẩm Trị đôi mắt hơi hơi nheo lại, nhìn đến rõ ràng.
Du Âm không phải xấu, gương mặt khá ưa nhìn, cô bình thường ăn mặc lịch sự, Thẩm Trị cũng không nghĩ tới Du Âm dáng người đẹp như vậy, đặc biệt là ngực, không giống như là của thiếu nữ mười bảy.
Mùa hè này nóng không dứt được, Thẩm Trị thấy người mình bắt đầu nóng nực rồi.
Du Âm không màng thân thể đau đớn nhanh chóng đứng dậy, có chút hoảng loạn dùng tay che ngực, chạy nhanh ra ngoài, nhưng Thẩm Trị đang đứng ở cửa, lấy thân mình chặn lối ra.
Không biết là vì cái gì, Thẩm Trị không cử động, Du Âm có chút vội vàng, gọi một tiếng: "Nhị thiếu gia!"
Thẩm Trị vẫn bất động, Du Âm tới gần, anh nhìn cô càng rõ ràng, còn có thể ngửi trên người cô có mùi hương nhàn nhạt, anh không có cách nào để hình dung đó là mùi gì, chỉ cảm thấy rất dễ chịu, mùi hương quanh quẩn bên người hắn, thân thể anh dần dần có phản ứng khác thường, yết hầu bắt đầu khát khô.
"Nhị thiếu gia, phiền anh tránh ra một chút." Tình huống quái lạ, làm giọng của Du Âm run nhẹ.
Thẩm Trị rốt cuộc cũng cử động, nhưng chỉ là hơi hơi nhích mình sang một chút một chút, chừa ra một lối nhỏ, Du Âm chỉ nghĩ nhanh rời đi khỏi chỗ này, bất chấp đi ra ngoài, vô tình đụng phải người Thẩm Trị, một đôi bàn tay to giữ cô lại......
Thẩm Trị cảm giác mình uống say thật rồi.
---
Thẩm gia sáng