Mọi người đã đến tiệc trà đông đủ. Ninh Ngôn vốn hướng nội, lại không phải sinh viên Gia Đại, hoàn toàn không dám chủ động mở miệng.
Mấy vòng chơi nối thành ngữ đã qua, đồ ăn trên bàn vơi đi một nửa, anh chàng chủ trì nói muốn chơi trò nói thật hay mạo hiểm.
Đàm Diệp vốn luôn trầm mặc lại gật đầu, không từ chối.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vậy thầy cũng đừng chơi xấu đấy! Ngồi một chỗ mà không nói lời nào như thế là không được đâu!” Anh chàng chủ trì nói như vậy khiến bầu không khí trở nên sôi nổi hơn, sau đó ra vẻ khổ não, “Vậy cuối cùng ai là người bị loại đầu tiên? Phải phạt!”
Ninh Ngôn sợ hãi giơ lên tay.
Cô thật sự rất xấu hổ, vòng cuối cùng lại trộm nhìn Đàm Diệp, trọng tài ngầm thừa nhận cô trả lời không được nên loại cô ra. Cô còn đang mừng thầm rằng mình có thể yên tâm nhìn lén Đàm Diệp, nào nghĩ đến còn có trừng phạt, thật uất ức.
“Chọn nói thật hay là mạo hiểm đây?” Anh chàng chủ trì lấy ra một xấp thẻ, thấy Ninh Ngôn tuổi nhỏ lại ngoan, lặng lẽ đổi thứ tự, “Đàn em có thể chọn mạo hiểm, sẽ đỡ mất mặt hơn đó.”
Ninh Ngôn đang vươn tay liền dừng lại.
Hình như cô từng nghe chị gái nói, chị ấy đã từng chơi loại trò chơi này và phải trả lời rằng bản thân từng ngủ với mấy người, sinh hoạt tình dục lần trước là lúc nào.
Cô cũng không nên!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Em chọn mạo hiểm.” Ninh Ngôn nhanh chóng rút một tấm thẻ, vừa mở ra xem khuôn mặt liền đỏ bừng.
“Ôm một người bất kỳ ở đây sau đó đoán đúng chiều cao của người kia.” Anh chàng chủ trì thay Ninh Ngôn đọc nội dung trong tấm thẻ, đưa cho cô một cái đĩa quay, “Đàn em chọn đi! Nhiều chị em đẹp như vậy tùy em chọn!”
Ninh Ngôn nhìn kỹ, ở đây chỉ có một đôi tình nhân, chỉ có ba nam sinh thì lại ngồi với nhau.
Cô không có khả năng đen đủi như vậy chứ.
Duỗi tay quay đĩa, kim đồng hồ quay vài vòng, cuối cùng cũng dừng lại khi tim Ninh Ngôn nhảy lên tận cổ.
“Oa!”
Các sinh viên phát ra tiếng hô kinh ngạc, chỉ thấy kim đồng hồ chỉ về phía Đàm Diệp.
Đàm Diệp là người lạnh nhạt, ngồi ở đằng kia vừa xa cách vừa cao ngạo không ai dám đến gần. Lần này Ninh Ngôn muốn chơi xấu chỉ người bên cạnh Đàm Diệp cũng không được.
“Thầy Đàm.” Anh chàng chủ trì tặc lưỡi, anh ta nào nghĩ sẽ quay trúng Đàm Diệp chứ?
“Không sao, cứ làm đi.”
Đàm Diệp đứng lên, dáng người cao dài tuấn lãng. Nút áo sơ mi của anh được cài một cách cẩn thận tỉ mỉ, khiến cho người ta cảm thấy áp bức.
“Em, em không ôm. Em chỉ nhìn thôi là được rồi.”
Ninh Ngôn khẩn trương lắc đầu, sắc mặt gần như trắng bệch, “Em đoán...”
“Đoán sai sẽ có hình phạt.” Vẻ mặt Đàm Diệp vẻ mặt nghiêm túc, bộ dáng đứng đắn chơi trò chơi, vì cô mà tri kỷ suy xét, nhắc nhở nói: “Hình phạt của tấm thẻ này là gì?”
“Đứng trước mặt mọi người hát một bản tình ca.”
Ninh Ngôn tâm như tro tàn, bắt cô hát một bài tình ca trước mặt mọi người? Còn không bằng lấy mạng cô đi cho rồi.
“Đoán hay không?” Đàm Diệp hơi giang hai tay ra, “Phải tự tin lên, hướng ngoại một chút, em có thể làm tốt mà.”
“Thầy Đàm nói đúng! Đừng thẹn thùng quá! Đàn em, em có thể làm được!” Có người bắt đầu cổ vũ Ninh Ngôn, mọi người vừa vỗ tay vừa hô cố lên, Ninh Ngôn cúi đầu bước qua, nhanh chóng ôm nhẹ Đàm Diệp một cái.
Cô nghe thấy tiếng cười nhẹ và tiếng