Chương 1161
Hoắc Anh Tuấn trên mặt lóe lên vẻ mất tự nhiên, “Con cũng muốn như vậy, nhưng cô ấy rất tin tưởng Lương Duy Phong.”
“Lương Duy Phong tuyệt đối không được ở bên con bé.”
Lục Minh Anh đột nhiên nghiêm mặt nói: “Cha nghi ngờ Lương Duy Phong tiếp cận Khương Tuyết Nhu, không phải là vì thích con bé, mà còn có mục đích sâu xa hơn.”
Hoắc Anh Tuấn ngẩn ra, “Mục đích gì?”
Nếu như lúc trước Lương Duy Phong muốn leo lên Diệp gia, nhưng bây giờ Diệp Kế Sơ đã rời khỏi Diệp thị, Khương Tuyết Nhu đối với anh ta có giá trị gì?
Lục Minh Anh ngồi trở lại sô pha, châm thuốc một lần nữa.
Hoắc Anh Tuấn nhìn ông, cho đến khi có chút sốt ruột, Lục Minh Anh lại lên tiếng: “Hơn mười năm trước, khi cha đến Vịnh Niah, cha đã gặp một người phụ nữ, bà chủ thực sự của Vịnh Niah, cô ta và Khương Khuynh Tâm trông rất giống nhau. ”
Hoắc Anh Tuấn sửng sốt, trong phút chốc như nhận ra điều bí ẩn, “Cha nghi ngờ đây là người nhà của Tuyết Nhu sao?”
Im lặng một lúc, ông mới nói nhỏ: “Cha nhớ mẹ Tuyết Nhu bị bão cuốn đi khi ra nước ngoài không lâu sau khi sinh.”
“Lúc đầu cha cũng không nghĩ nhiều như vậy, cho đến khi trở về lần này, vì chuyện giữa con và con bé, cha mới nhìn thấy một tấm ảnh của Khương Tuyết Nhu…”
Lục Minh Anh hít sâu một hơi, “Cha không thể sai được, hơn mười năm trước, người phụ nữ đó mới ba mươi tuổi, xinh đẹp như một đóa hồng kiêu sa, xinh đẹp tuyệt trần, cả đời cha sẽ không bao giờ quên được vẻ đẹp của cô ấy. Cuộc đời cô ấy cũng là một huyền thoại.
“Ba, con có nghe nói đến nhà họ Thương.” Hoắc Anh Tuấn hầu kết khẽ động.
Anh từng là người giàu nhất Nguyệt Hàn.
Vì vậy, biết nhiều hơn những người bình thường.
Mặc dù danh sách những người giàu nhất thế giới được công bố hàng năm nhưng chỉ là bề ngoài, những gia đình thực sự giàu nhất và bí ẩn, họ thường là những người kín tiếng nhất và không một phương tiện truyền thông nào dám đưa tin về họ.
Thương Gia là một tồn tại như vậy.
Cho dù Hoắc Thị nổi bật một thời so với Thương gia cũng giống như một con kiến.
Nhưng những gì anh biết chỉ là một gia đình họ Thương, và cái tên Thương Dục Thiên là lần đầu tiên ann nghe thấy.
“Anh ta là người thống trị Thương gia.”
Lục Minh Anh nói, “Cuộc hôn nhân của hai người này là một cuộc hôn nhân bền chặt, sau khi kết hôn, hai người so với trước kia đều giỏi hơn rất nhiều, hiện tại Thương gia do con trai Thương Mỗ quản lý.”
Hoắc Anh Tuấn đột nhiên không biết nói gì, chỉ cảm thấy bất lực.
Mẹ Tuyết Nhu có lai lịch như vậy sao?
Nếu cô ấy được nhận lại, sẽ khó khăn hơn cho anh ấy trong việc giành lại cô ấy.