“Rất nhanh sẽ không phải nữa. Khuôn mặt của Hoắc Anh Tuấn bao trùm bởi một sự thù địch: “Tôi sẽ cùng cô ấy làm thủ tục ly hôn càng sớm càng tốt”
Hạ Văn Trì sửng sốt: “Nhưng bên nhà cũ, cậu còn chưa… “Tôi sẽ nghĩ cách khác” Hoắc Anh Tuấn cúi đầu, châm một điều thuốc, hít một hơi thật mạnh. “Ở đây không có mấy người phụ nữ tốt, đều là những người chẳng ra gì. Chuyện của cô ta sau này không cần nói với tôi nữa.”
Tình cảm cũng giống như diễn xuất, có thể si tình lúc nào không hay, thay lòng đổi dạ, lận đận trong hôn nhân. Vừa nghĩ đến người phụ nữ đó, anh muốn bóp nghẹt
CÔ.
Nghĩ đến khả năng cô ấy có thể ở cùng Lương Duy Phong vào lúc này, lồng ngực của anh như nghẹt thở, thật là bẩn thỉu.
Hạ Văn Trì xấu hổ, Thanh Đồng của bọn họ thì sao chứ? Phụ nữ ở đây không phải rất đẹp à? “Cậu đã thực sự nghĩ kĩ chưa?” “Ừm, tôi sẽ tìm một biệt thự khác ngay. Tôi không muốn ở lại nơi cô ta từng ở. Hơn nữa, còn có ba con mèo. Bây giờ nơi này quá nhỏ và cần một cái sân lớn hơn để nuôi tụi nó.” “Được.”
Hạ Văn Trì cũng rất bực mình vì Khương Tuyết Nhu không nhìn ra được, Hoắc Anh Tuấn tốt như vậy, có bao nhiêu phụ nữ đổ về phía anh ấy, cô không biết bắt lấy, thật ngốc.
Hoắc Anh Tuấn xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì.
Chỉ là Hạ Văn Trì nhận thấy điều thuốc trên tay cháy đến ngón tay, và anh dường như không nhận ra điều đó. Hạ Văn Trì cau mày, điều này thật không tốt chút nào.
Trong hai ngày sau đó, Khương Tuyết Nhu liên tục trốn ở nhà và không ra ngoài.
Mãi cho đến khi trên mạng, mối tình giữa cô và Lục Thanh Minh ngày một lan rộng, những tiếng chửi rủa cô tràn ngập. Ngay cả Lâm Minh Kiều lần nào nhìn thấy là lần đó phát cáu: “Có muốn tớ nhờ anh trai giúp cậu xử lý không?” “Không, người hâm mộ Zalo của tớ còn chưa đủ nhiều hay sao?” Khương Tuyết Nhu lắc đầu và nói một cách bình tĩnh.
Lâm Minh Kiều không nói nên lời, “Nhưng những người đó đều là anti-fan của cậu đó?” “Anti-fan cũng có thể trở thành fan của tớ.” Khương
Tuyết Nhu không quan tâm