Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1348


trước sau

Chương 1348

Khương Tuyết Nhu im lặng, cũng không biết nói gì, chỉ có thể cúi đầu yên lặng ăn kem.

Hoắc Anh Tuấn khởi động xe.

Ăn hết nửa cây kem, Khương Tuyết Nhu không ăn nổi nữa.

Thật đáng tiếc khi vứt bỏ nó, vì vậy cô chỉ đơn giản là đưa nó cho người đàn ông ở bên cạnh.

Hoắc Anh Tuấn dùng một tay lái xe, tay kia ăn thức ăn thừa của cô.

Khương Tuyết Nhu xúc động nhìn dù hai người vẫn chưa đoàn tụ, nhưng thật ra họ đã làm tất cả những gì cần làm.

Hơn nữa, cô trước đó cùng Lương Duy Phong tùy tiện hôn một chút đều tràn ngập mâu thuẫn nhưng với Hoắc Anh Tuấn thì không, đôi khi lại ra vẻ tự nhiên.

Đôi khi cô thực sự giống như một con bướm đang cố gắng bay lên trời, nhưng dường như dù cố gắng bay đến đâu cũng không thể bay ra khỏi tấm lưới do Hoắc Anh Tuấn tạo nên.

Sau khi đến Hoắc gia, Khương Tuyết Nhu đem tôm hùm lấy ra ngoài.

Đừng nói đến việc hai đứa nhỏ đang ăn ngon lành như thế nào, Khương Tuyết Nhu lột tôm cho Hiểu Lãnh ăn còn Hoắc Anh Tuấn lột cho Hiểu Khê.

Hoắc lão phu nhân đã già không ăn được nữa, nhưng nhìn bọn nhỏ ăn ngon, bà cũng rất vui vẻ, “Tuyết Nhu, đã muộn rồi, con cứ ngủ ở đây, Anh Tuấn có mua cho con một ít quần áo mới,treo ở tủ quần áo của bọn trẻ ,ở trong phòng .”

“Con……” Khương Tuyết Nhu lúng túng không thôi, lúc này Hiểu Khê vượt lên trước nói, ” Ma ma ở lại ngủ với con,con nhớ ma ma chết đi được.”

Khương Tuyết Nhu không nói được gì.

Sau khi cô tắm xong, Hoắc Anh Tuấn ngồi xếp bằng trên giường kể chuyện cho hai đứa trẻ nghe.

Nhưng mà, Hiểu Khê

và Hiểu Lãnh đều không thích anh kể chuyện, nhìn thấy Khương Tuyết Nhu đi ra, Hiểu Lãnh lập tức nói: “Cái gì cha kể cũng không hay, con chờ mẹ kể con nghe.”

“Được rồi, Mẹ kể cho ba người chúng ta nghe.” Hoắc Anh Tuấn lập tức vỗ chỗ trống bên cạnh.

Ba cặp mắt chờ mong đó nhìn chằm chằm vào Khương Tuyết Nhu.

Cô miễn cưỡng đi tới ngồi xuống chỗ trống, cầm lấy cuốn sách trong tay Hoắc Anh Tuấn, bắt đầu kể.

Hai đứa trẻ rất chú ý lắng nghe, Hoắc Anh Tuấn thỉnh thoảng lên tiếng bên cạnh khiến câu chuyện thêm phần sinh động.

Các con nghe xong một tiếng, cuối cùng Hoắc Anh Tuấn nghiêm nghị nói: “Đã muộn, mẹ các con đã mệt mỏi một ngày rồi, cho mẹ nghỉ ngơi sớm đi.”

“Cha cặn bã, cha cũng đi ngủ đi, chúng ta và mẹ cũng sắp đi ngủ rồi.” Hiểu Lãnh nhìn anh cảnh giác, “Nửa đêm đừng nên ngủ dưới sàn nhà, nếu không sẽ bị cảm lạnh.”

“Vậy thì cha cũng không ra ngoài, cha ngủ dưới sàn để bảo vệ cho các con.” Hoắc Anh Tuấn ân cần nói.

“Stop, ai muốn cha cặn bã bảo vệ, đừng tưởng rằng con không biết, cha chỉ là muốn cùng mẹ ngủ.” Hiểu Lãnh một câu nói trúng trọng  điểm.

Khương Tuyết Nhu lúng túng đẩy Hoắc Anh Tuấn ra, đóng cửa phòng lại.

Nhưng cô cảm thấy việc đánh sập ổ khóa có thể là vô ích đối với Hoắc Anh Tuấn.

Sau khi đợi bọn trẻ ngủ say, Hoắc Anh Tuấn mới lén lút lật đật chui vào trong chăn bông, chỉ thấy Khương Tuyết Nhu ngồi trên giường vẫn tỉnh táo, có chút áy náy bị bắt gặp.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện