Chương 1360
“Anh mới mua nhà mới sao?” Khương Tuyết Nhu tò mò, vừa rồi Hoắc Anh Tuấn chạy vào thì bảo vệ gác cổng còn chào anh, giống như người quen.
“Không phải.” Hoắc Anh Tuấn mở cửa xe cho cô, nắm tay cô dẫn xuống xe.
Bên này không khí rất tốt, Khương Tuyết Nhu suy đoán biệt thự này có giá trị không nhỏ.
Cô đi theo Hoắc Anh Tuấn vào biệt thự, cô nhìn thấy một người đàn ông khôi ngô ngồi trên bàn ăn lớn, người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, tuổi này không già cũng không trẻ, nhưng mũi rất cao, cả người tỏa ra hương vị chín chắn của đàn ông, đáng tiếc là trên mặt có một vết sẹo sâu, chẳng qua nhìn khuôn mặt kia cũng có thể thấy được lúc trẻ người này vô cùng đẹp trai.
Đẹp trai. . . Hình như có vẻ giống như người đàn ông bên cạnh mình.
“Đến rồi à.” Lục Minh Anh nhìn hai người nắm tay nhau thì cười cười.
“Tuyết Nhu, anh giới thiệu cho em biết, đây là cha anh.” Hoắc Anh Tuấn kéo Khương Tuyết Nhu đi tới giới thiệu: “Cũng là chủ tịch Tập đoàn Gia Sâm.”
Khương Tuyết Nhu đầy kinh ngạc và giật mình.
Đây là. . . Lục Minh Anh, cha của Hoắc Anh Tuấn sao?
Không phải trước kia cha anh ăn bám sao, sau đó không quan tâm đến con trai mà rời khỏi nước Nguyệt Hàn, bây giờ lại lên chức chủ tịch tập đoàn Gia Sâm.
Cô đã nghe qua tên tập đoàn Gia Sâm, nghe nói là công ty lớn điện tử nước ngoài, bọn họ nắm giữ kỹ thuật hiện đại về nguồn năng lượng, chữa bệnh, khoa học kỹ thuật, cho nên có rất nhiều công ty trong nước muốn hợp tác với Gia Sâm, chẳng qua Gia Sâm rất ít khi hợp tác với công ty trong nước, mấy ngày trước Sở Thị tuyên bố tiến hành hợp tác với tập đoàn Gia Sâm.
Nhưng Lục Minh Anh là cha của Hoắc Anh Tuấn, có lẽ Sở Minh Khôi
“Có phải em rất ngạc nhiên đúng không?” Hoắc Anh Tuấn cười nói cô ngồi xuống: “Cha anh đã giao kỹ thuật hiện đại của tập đoàn Gia Sâm cho anh, Sở Thị chỉ nắm giữ một chút, nhưng bọn họ lại đầu tư tài chính vào, Hoắc Thị sẽ nhanh chóng đưa ra hàng loạt sản phẩm, vùng dậy trong nháy mắt.”
Khương Tuyết Nhu giật mình, gần đây Hoắc Anh Tuấn rảnh rỗi không có chuyện gì đến tìm cô, làm cho cô nghĩ Hoắc Anh Tuấn không muốn làm việc, thì ra anh đã sớm âm thầm sắp xếp.
Lục Minh Anh lần đầu tiên nhìn thấy Khương Tuyết Nhu, ánh mắt mang theo sự kỳ lạ.
“Chú, xin chào.” Khương Tuyết Nhu gật đầu lễ phép chào hỏi.
Lục Minh Anh mỉm cười, nghiêm túc nói: “Chú hy vọng con giữ bí mật thân phận của chú, tạm thời không nói ra ngoài.”
“Chú yên tâm, con chắc chắn sẽ không, con cũng rất chán ghét nhà họ Sở.” Khương Tuyết Nhu nói thật.
“Con là cô gái rất thông minh.” Lục Minh Anh nhìn cô nói: “Con thông minh hơn chú năm đó, kết cục của con và Hoắc Anh Tuấn cũng tốt hơn chú.”
Không giống như ông, bị Sở Minh Khôi hãm hại khiến ông hơn hai mươi năm mới có thể trở về.
Sở Minh Khôi hại ông hiểu lầm Hoắc Phong Lang là con trai của người khác.
Ông ta khiến hai anh em ruột Hoắc Phong Lang và Hoắc Anh Tuấn oán hận nhau mấy chục năm, đến bây giờ Hoắc Phong Lang lại. . . Không còn.
Khương Tuyết Nhu biết ông nhớ tới Hoắc Phong Lang, cô cũng cảm thấy khó chịu: “Chú không cần tự trách, chuyện này không chỉ có lỗi của chú.”