Chương 1398
“Khi đó anh trẻ tuổi ngây thơ không hiểu chuyện, hiện tại anh hiểu rõ rồi, vợ mới là chân lý, tin vợ mới hạnh phúc, không tin vợ thì sẽ FA.” Hoắc Anh Tuấn trả lời nghiêm túc.
Khương Tuyết Nhu: “. . .”
Anh tự mình hiểu lấy như vậy làm cho cô không biết nên nói gì.
Sau đó cô mới nói: “Anh tỉnh ngộ như vậy rất tốt, nói thật em không thích Tống Dung Đức chút nào, nhất là anh ta kéo Minh Kiều đi phá thai, em hận không thể giết chết anh ta, loại người này chỉ được khuôn mặt điển trai, trong đầu đầy phân thôi, lại không có tinh thần trách nhiệm, em sẽ không ủng hộ Minh Kiều và anh ta ở bên nhau.”
“Nhưng. . . Đứa bé vẫn cần có cha.” Hoắc Anh Tuấn cẩn thận nói.
“Vậy phải xem là người cha thế nào, nếu trong đầu người đó đầy phân, để người đó dạy dỗ đứa nhỏ cũng chưa chắc có tốt được hay không, đừng hại con nhà người ta.” Khương Tuyết Nhu xem thường.
Hoắc Anh Tuấn im lặng.
Anh cảm thấy Tống Dung Đức muốn quay về nhà họ Tống càng khó khăn hơn.
. . .
Xe chạy đi một vòng.
Khương Tuyết Nhu chợt phát hiện Hoắc Anh Tuấn cố ý chạy quanh thành phố, một lúc sau anh tăng tốc chạy về phía ven biển.
“Anh muốn đưa em đi gặp ai, sao lại bí mật như vậy, giống như sợ người ta theo dõi.”
“Tuyết Nhu, em thật thông minh.” Hoắc Anh Tuấn khen ngợi: “Đợi lát nữa em sẽ biết, anh tạm thời không nói cho em biết.”
Khương Tuyết Nhu gặp anh úp úp mở mở cũng không hỏi nhiều.
Năm mươi phút sau, xe chạy vào một căn biệt thự, mặc dù biệt thự này không sát bên bờ biển, nhưng nếu đứng ở trong sân thì có thể nhìn thấy biển phía dưới.
“Anh mới mua nhà mới sao?” Khương Tuyết Nhu tò mò, vừa rồi Hoắc Anh Tuấn chạy vào thì
“Không phải.” Hoắc Anh Tuấn mở cửa xe cho cô, nắm tay cô dẫn xuống xe.
Bên này không khí rất tốt, Khương Tuyết Nhu suy đoán biệt thự này có giá trị không nhỏ.
Cô đi theo Hoắc Anh Tuấn vào biệt thự, cô nhìn thấy một người đàn ông khôi ngô ngồi trên bàn ăn lớn, người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, tuổi này không già cũng không trẻ, nhưng mũi rất cao, cả người tỏa ra hương vị chín chắn của đàn ông, đáng tiếc là trên mặt có một vết sẹo sâu, chẳng qua nhìn khuôn mặt kia cũng có thể thấy được lúc trẻ người này vô cùng đẹp trai.
Đẹp trai. . . Hình như có vẻ giống như người đàn ông bên cạnh mình.
“Đến rồi à.” Lục Minh Anh nhìn hai người nắm tay nhau thì cười cười.
“Tuyết Nhu, anh giới thiệu cho em biết, đây là cha anh.” Hoắc Anh Tuấn kéo Khương Tuyết Nhu đi tới giới thiệu: “Cũng là chủ tịch Tập đoàn Gia Sâm.”
Khương Tuyết Nhu đầy kinh ngạc và giật mình.
Đây là. . . Lục Minh Anh, cha của Hoắc Anh Tuấn sao?
Không phải trước kia cha anh ăn bám sao, sau đó không quan tâm đến con trai mà rời khỏi nước Nguyệt Hàn, bây giờ lại lên chức chủ tịch tập đoàn Gia Sâm.
Cô đã nghe qua tên tập đoàn Gia Sâm, nghe nói là công ty lớn điện tử nước ngoài, bọn họ nắm giữ kỹ thuật hiện đại về nguồn năng lượng, chữa bệnh, khoa học kỹ thuật, cho nên có rất nhiều công ty trong nước muốn hợp tác với Gia Sâm, chẳng qua Gia Sâm rất ít khi hợp tác với công ty trong nước, mấy ngày trước Sở Thị tuyên bố tiến hành hợp tác với tập đoàn Gia Sâm.