Chương 1414
Người đàn ông này vẫn ghê tởm giống như ba năm trước.
Vậy mà anh ấy còn muốn bao nuôi Nguyễn Nhan làm tình nhân.
Cô ấy nghĩ lần đầu tiên của mình từng cho người đàn ông như vậy thì cảm thấy buồn nôn.
Anh ấy nhất định không ngờ được cô ấy là Nhạc Tiếu Nhi.
Không biết anh ấy còn chú ý đến cô ấy làm gì, chẳng lẽ cô ấy cửa nát nhà tan, thậm chí là chết mà anh ấy còn không buông tha cho mình sao.
Nếu nói cô ấy căm thù Nhạc Hạ Thu thấu xương thì lại vô cùng chán ghét Quý Tử Uyên.
Cô ấy cũng không tiếp tục muốn có bất cứ liên quan nào với người đàn ông này, cho nên hai năm nay cô ấy cố gắng trốn tránh, không ngờ vẫn gặp nhau.
Cô ấy chỉ muốn kiếm thêm tiền, thanh toán tiền vi phạm hợp đồng rồi rời khỏi công ty truyền hình Phàm Ngu.
Cô ấy đang nghĩ ngợi thì chuông điện thoại vang lên, Đỗ Tuyên gọi điện thoại tới: “Nguyễn Nhan, có tin tức tốt, vừa rồi Quý Tổng nói công ty thiếu quan tâm cô, mặc dù cô không diễn được nữ chính, nhưng có thể để cô diễn nữ số hai.”
Sắc mặt Nguyễn Nhan cứng đờ: “Anh chắc chắn muốn tôi diễn nữ số hai sao, không phải anh ta muốn báo thù tôi đấy chứ?”
Đỗ Tuyên ngại ngùng nói: “Cô đừng nghĩ cậu Quý như vậy, đúng không, nữ số hai không được yêu thích, nhưng đối với cô là một thử thách, không phải ai cũng có thể diễn, vậy đi, tôi sẽ nói chuyện với đạo diễn Khâu để thay đổi phần diễn của cô, sửa lại cho nhân vật không còn chán ghét nữa.”
“Chẳng lẽ
“Vậy cô muốn như thế nào.” Đỗ Tuyên đau đầu: “Cậu Quý cũng có ý tốt thôi.”
“Ý tốt?” Nguyễn Nhan không tin: “Tôi sẽ không đi, tôi không quay phim của đạo diễn Khâu nữa.”
“Nguyễn Nhan, cô đúng là không biết tốt xấu.” Đỗ Tuyên cũng tức giận: “Nếu cô từ chối thì sẽ chọc giận cậu Quý, anh ấy phong sát cô chỉ dùng một câu nói thôi.”
“. . .”
Đỗ Tuyên thuyết phục: “Cô cứ quay cho tốt, tôi sẽ cố gắng lấy giải thưởng diễn viên phụ cho cô, hiện tại bên ngoài chú ý nhất là diễn xuất của diễn viên, nếu cô không thích Thang Nhược Lan, đến lúc đó có thể dùng diễn xuất đè bẹp cô ta.”
Nguyễn Nhan chỉ có thể nói: “Được.”
Quay thì quay.
Chẳng qua chỉ là một bộ phim mà thôi, phần diễn của nữ phụ cũng chỉ có một tháng.
. . .
Cô rời khỏi công ty truyền hình Phàm Ngu.
Cô ấy cắt đuôi bọn chó săn, đổi qua một chiếc xe khác rồi đi bốn mươi cây số đến một nông trại.
Cô ấy xuống xe đi vào.
Một chàng trai đen thui đi tới: “Cô Nguyễn. . . .”
“Anh ta đâu?” Nguyễn Nhan hỏi.
“Anh ấy vẫn ở trong hầm.”
Nguyễn Nhan cầm đèn pin, đeo mặt nạ lên đi xuống hầm.