Chương 1534
Hoắc Anh Tuấn: “Đùa tôi à.”
Quý Tử Uyên: “đêm hôm khuya khoắt, cậu muốn chọc tức Lão Hoắc đến mất ngủ sao?”
Hạ Văn Trì: “Vậy, cũng đừng bắt tôi nửa đêm đón Lão Hoắc ở sân bay Thanh Đồng nhé.”
Tống Dung Đức: “Nói dối là lợn, nhưng Lão Hoắc, anh nên nhớ ơn tôi, tôi lợi dụng Khương Tuyết Nhu bỏ đi, nói với nhóc con rằng cô ấy đã có gia đình và có con, tôi thấy anh ta rất đau lòng.”
Hoắc Anh Tuấn: “tuyệt đối không thể để tên nhóc đó quyến rũ Khương Tuyết Nhu hơn nữa Nguyệt Hàn còn có người nào đẹp trai hơn tôi sao?”
Hạ Văn Trì: “…”
Quý Tử Uyên: “…”
Tống Dung Đức không chịu nổi cái bộ dáng nhây của Lão Hoắc, tàn nhẫn trả lời: “Nói thật, anh ấy thực sự rất đẹp trai, Lâm Minh Kiều nói anh ấy giống như một Vương tử, Khương Tuyết Nhu nói anh ấy có cảm giác rất quen. Còn nữa. Lâm Minh Kiều cũng nói sau khi thấy tiểu thịt tươi, đột nhiên cảm thấy tôi rất già rồi.”
Quý Tử Uyên: “e hèm, Khương Tuyết Nhu sau khi xem tiểu thịt tươi, chắc là sẽ không thấy Lão Hoắc quá già đâu.”
Hạ Văn Trì: “Lão Hoắc, lão Tống, cố lên, tôi tuy lớn tuổi một chút nhưng vẫn luôn có duyên.”
Hoắc Anh Tuấn: “Đi! Hạ Văn Trì, ba tiếng nữa đón tôi ở sân bay Thanh Đồng.”
Hạ Văn Trì: “Tống Dung Đức, tôi lạy anh, không biết đợi khi nào trở về Kinh Đô rồi nóià.”
Tống Dung Đức: “Đột nhiên cảm thấy tâm tình tốt hơn một chút, tôi nghĩ mình có thể ngủ được.”
Ngày hôm sau.
Bảy giờ sáng.
Khương Tuyết Nhu tỉnh lại, đây rốt cuộc không phải nhà của cô, cô vội xuống giường, sợ đánh thức Lâm
Chỉ là khi nhìn thấy bóng dáng cao lớn ngồi ở phòng khách, cô ngẩn ra, còn tưởng rằng mình còn chưa tỉnh lại, hai mắt chớp chớp,liền nhìn thấy Hoắc Anh Tuấn xuất hiện ở Lâm gia.
“Khương Tuyết Nhu……”
Trong lúc ngơ ngác, Hoắc Anh Tuấn bước đến gần cô, ôm cô vào lòng, vươn tay ấn xuống mái tóc dài đang rối của cô một cách khó chịu.
Khương Tuyết Nhu ngửi được mùi hương lành lạnh độc nhất vô nhị trên người anh, liền nhận ra người đàn ông này thật sự đến Thanh Đồng.
“Hoắc Thiếu xuất hiện ở cổng Lâm gia lúc 6:30 sáng nay.” Lâm phụ cười giải thích, “Có lẽ là đi máy bay đêm qua, Hoắc Thiếu thật sự là đối với cô… không đành lòng xa nhau một ngày. ”
Bị mấy người lớn nhìn thấy, Khương Tuyết Nhu đỏ mặt, nhanh chóng đẩy Hoắc Anh Tuấn ra.
Hoắc Anh Tuấn sắc mặt lạnh lùng.
Vừa gặp mặt, cô ấy đã nóng lòng muốn đẩy mình ra, thật sự cảm thấy mình thua kém tiểu thịt tươi đó sao?
“Sao tự nhiên anh lại tới đây?” Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu, nhìn rõ quầng đen dưới mi, nhíu mày, “Nhìn anh, cả đêm qua ngủ không được, mắt thâm quầng.”
Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, tuy rằng anh không để ý đến việc dưới mắt mình có quầng thâm hay không, nhưng lời nói của cô khiến tim anh rất đau, vì vậy anh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh không nói.