Chương 1725
Hoắc Anh Tuấn tàn nhẫn nói tiếp: “Tôi nên ném cô xuống biển giết chết cô.”
“Thật đáng tiếc, tôi vẫn còn sống, Hoắc Anh Tuấn, khi đó anh đã hành hạ tôi rất dã man, tôi đã thề rằng sớm muộn gì thì cũng có một ngày tôi sẽ trở lại báo thù, anh đợi đấy, đây mới chỉ là bắt đầu.” Khương Kiều Nhân sau khi nói những lời khiêu khích, cô ấy quay lại, “Bây giờ, tôi đi tham quan các nơi, đúng rồi, nhà máy và phòng thí nghiệm tôi cũng chưa đến đó.”
Sau khi cô ấy đi, Hoắc Anh Tuấn nói Ngôn Minh Hạo, ” Cho người theo dõi cô ta, còn phòng thí nghiệm và nhà máy thì không cho cô ta vào.”
Ngôn Minh Hạo đầu óc tê dại, “Hôm nay tôi có thể ngăn cản cô ấy, nhưng biết đâu ngày mai cô ấy lại dẫn nhiều người đến thì sao, hai người đó thân thủ không kém gì người của Thanh Long hội.”
“Vậy thì cử người của Thanh Long hội đến, tôi không tin cô ta còn có thể thống trị tập đoàn Hoắc Thị.” Hoắc Anh Tuấn lạnh lùng nói.
Ngôn Minh Hạo nhìn anh đang tức giận, gật gật đầu.
“Anh Tuấn, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Khương Tuyết Nhu không thể tin được là Khương Kiều Nhân đã nắm một nửa tập đoàn Hoắc thị.
Hoắc Anh Tuấn đấm mạnh xuống bàn.
Anh thừa nhận chưa lần nào mà anh thất bại mà nóng giận như lần này, ngay cả khi Hoắc Thị đã từng rơi xuống vực sâu, anh cũng chưa bao giờ nóng nảy như vậy.
“Zoller mà em vừa thấy, ông ấy là chuyên gia M&A hàng đầu thế giới. Dưới tay ông ấy có một đội ngũ quy tụ các chuyên gia tài chính hàng đầu thế giới. Nhóm người này muốn mua lại công ty của người khác có thể làm bất cứ chuyện gì. Với lại những người bình
Hoắc Anh Tuấn cười nhạt giải thích, “Theo tôi biết,
có thể mời được Zoller thì ít nhất phải 2000 tỷ.”
Khương Tuyết Nhu cả người kinh ngạc, ai lại bỏ ra 2000 tỷ để thuê một
công ty như vậy, trừ khi người đó thực sự là người giàu có hàng đầu thế giới.
Tất nhiên bên kia có thể thâu tóm thành công cổ phần của nhiều cổ đông mà anh không hề hay biết, chứng tỏ mức giá họ đưa ra phải khá hấp dẫn, hoặc là đã bị đe dọa.
Hoắc Anh Tuấn nắm chặt tay, “Giá bọn họ đưa ra nhất định cao hơn rất
nhiều so với giá thị trường. Người đứng sau Khương Kiều Nhân, không
đơn giản, kinh phí nhất định có thể gọi là một trong những người giàu
nhất thế giới.”
Khương Tuyết Nhu kinh ngạc: “Thế nhưng sao người đó lại có thể giao cho Khương Kiểu Nhân nhiều tiền như vậy sao?”
“Em nói đúng, mua lại Hoắc Thị với giá cao như vậy thật là lãng phí, chỉ để cô ta trút giận.” Hoắc Anh Tuấn không thể hiểu được, “Bị bệnh sao, cũng không phải là cha mẹ ruột của Khương Kiều Nhân.”
Khương Tuyết Nhu cũng cảm thấy bị bệnh.
Cô nóng lòng muốn lôi người phía sau Khương Kiều Nhân ra đánh một trận.
“Hoắc Thị hiện tại có bao nhiêu cổ đông?” Khương Tuyết Nhu lo lắng hỏi.
Hoắc Anh Tuấn bất lực liếc nhìn cô, “Tôi, mẹ tôi, cậu tôi, dì tôi.”
Khương Tuyết Nhu: “…”
Cho nên ngoại trừ người của Hoắc gia, tất cả cổ phần do cổ đông khác nắm giữ đều đã bị thâu tóm.