Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1776


trước sau

Chương 1776

Hoắc Nhã Lam giật mình, trong mắt hiện lên vẻ tự hào, “Cám ơn, Hoắc Anh Tuấn kiếp này có diễm phúc lắm mới gặp được cô.”

“Dì và chú Lục đi nghỉ ngơi đi.” Khương Tuyết Nhu nói.

“Không được, cô về đi, Tiểu Khê và Lãnh Lãnh nhất định đang đợi cô ở nhà, tối nay tôi sẽ ở bên nó.” Lục Minh Anh còn chưa nói xong, vừa bước đến gần, Hoắc Anh Tuấn liền sợ hãi miệng lẩm bẩm, ông ấy một phen bất lực.

” Được rồi, anh ấy sợ chú, để cháu ở lại chăm sóc anh ấy, Tiểu Khê và Lãnh Lãnh đều lo lắng cho anh ấy, ngày mai chú dì dẫn bọn trẻ qua đây.” Khương Tuyết Nhu nở nụ cười gượng gạo, nhìn bộ dạng Hoắc Anh Tuấn lúc này khiến cô không đành lòng.

Lục Minh Anh thành thật, “Bọn trẻ sao có thể nhìn thấy bộ dạng cha chúng như thế này.”

“Nhưng không có cách nào, bọn trẻ sẽ lo lắng, chúng ta không thể giấu được lâu.” Khương Tuyết Nhu bất đắc dĩ nói.

Sau khi thuyết phục được hai người lớn rời đi, Hoắc Anh Tuấn mới thả lỏng người.

Anh nhìn Khương Tuyết Nhu ngáp một cái, “Dì à, tôi muốn đi tiểu.”

Khương Tuyết Nhu loạng choạng suýt té ngã, cuối cùng cô cũng đứng lên được, cô ngượng ngùng nói, “Anh tự đi đi, nhà vệ sinh ở đằng kia.”

“Tôi không muốn động, tôi sẽ không cởi quần.” Hoắc Anh Tuấn vặn vẹo người, miệng bĩu môi.

Vẻ mặt của Khương Tuyết Nhu có chút khó diễn tả,

may mà Hoắc Anh Tuấn đẹp trai nên cô sẽ không nổi da gà như vậy.

“Ôm một cái.” Hoắc Anh Tuấn vươn hai tay khí thế về phía cô.

Khương Tuyết Nhu: “…”

Làm sao có thể bế được anh ấy.

“Không cần ôm, có thể dùng cái này.” Khương Tuyết Nhu yếu ớt từ trên giường lấy ra một cái bồn tiểu.

“Đây là cái gì? Là đồ chơi sao.” Đôi mắt trong sáng của Hoắc Anh Tuấn sáng rực lên, giống như nhìn thấy một món đồ chơi vui nhộn.

“Đây không phải đồ chơi, mà là để đi tiểu.”

Khương Tuyết Nhu thầm mừng vì đã có hai con. Vậy nên khi đối mặt với anh tay chân cô cũng không quá luống cuống.

“Ôi.” Đôi mắt Hoắc Anh Tuấn đầy tò mò, ” Tôi không nhịn được nữa, dì giúp tôi cởi ….”

Khương Tuyết Nhu: “…”

Nhìn người đàn ông ngồi trên giường cao hơn mình rất nhiều, cô thực sự muốn nói anh giống như một tên lưu manh …

Nhưng có lẽ anh ấy không hiểu điều đó.

Khương Tuyết Nhu chỉ có thể cam chịu số phận bước tới giúp anh.

Cho dù đã trải qua cuộc sống hôn nhân từ lâu, Khương Tuyết Nhu vẫn đỏ mặt ngượng ngùng trước đôi mắt tinh anh của Hoắc Anh Tuấn.

Sau khi xong, cô nghiêm túc nói với Hoắc Anh Tuấn: “Sau này không được gọi tôi là dì, có thể gọi tôi là Tuyết Nhu.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện