Tám giờ.
Lễ kỷ niệm long trọng chính thức bắt đầu.
Vốn dĩ đêm nay Khương Tuyết Nhu phải là tiêu điểm nhân vật, có điều lúc này khách khứa lại đều vây quanh ba người Hoắc Vân Dương, Khương Thái Vũ, Khương Kiều Nhân.
Nhà họ Hoắc trong mắt tất cả tài phiệt của Nguyệt Hàn đều giống như những nhân vật trong truyền thuyết.
Cho dù Hoắc Vân Dương không thuộc dòng chính, cũng đủ gây lên một trận sóng gió ở Thanh Đồng.
Trịnh Xuyên đi đến bên cạnh Khương Tuyết Nhu: “Khương Thái Vũ như thế nào lại có thể biết được Hoắc Vân Dương?”.
Truyện Dị Giới
“Cháu đoán là Khương Kiều Nhân đã ngủ cùng hắn ta” Khương Tuyết Nhu suy đoán.
Vừa rồi chỉ tiếp xúc một chút, cô đã có thể nhìn ra bản tính xấu xa của Hoắc Vân Dương.
Khuôn mặt Trịnh Xuyên lộ vẻ khinh thường: “Ông bà cháu cả đời đều sống rất có đạo đức, vậy mà lại có đám con cháu khiến họ xấu hổ như vậy”.
Khương Tuyết Nhu có chút đau đầu.
Rõ ràng đang gần như cầm chắc thắng lợi, vậy mà Hoắc Vân Dương lại đột nhiên xuất hiện, cướp đi sự thu hút của các giám đốc cùng cổ đông cấp cao.
Lúc này, chủ tịch Diêu và giám đốc Lưu đi tới nói: “Tuyết Nhu, nhẽ ra hôm nay sẽ để cô là người đầu tiên lên sân khấu phát biểu.
Có điều, chúng tôi vừa nói chuyện một chút với vài vị quan chức, tính toán sẽ để cậu chủ Hoắc phát biểu đầu tiên, sau đó tới Khương Thái Vũ.
.
”.
“Có phải các ông già rồi nên lú lẫn cả không?” Trịnh Xuyên Mức giận nói: “Hoắc Vân Dương còn không phải người của công ty chúng ta, đêm nay là lễ kỷ niệm của Hồng Nhân, dù thế nào cũng phải phân biệt rõ ràng.
Còn Khương Thái Vũ nữa, ông ta dựa vào đầu mà muốn lên nói trước cả chủ tịch.
Thật quá đáng”.
Chủ tịch Diều ngượng ngùng nói: “Thân phận của cậu chủ Hoắc, có thể tới dự lễ kỷ niệm của Hồng Nhân đã là vinh dự cho chúng ta rồi.
Cậu ấy còn đồng ý sẽ phát biểu đôi lời, thực sự là càng thêm vinh hạnh.
Ngày mai nhất định giá cổ phiếu của chúng ta sẽ tăng nhanh.
Còn Khương Thái Vũ, là do chính cậu chủ Hoắc nhắc tới.
Hai người bọn họ quan hệ thân thiết, làm sao trách chúng tôi được.
Sắc mặt Khương Tuyết Nhu hơi tối lại: “Nếu tôi không đồng ý thì sao?”
“Như vậy không được” Giám đốc Lưu nói thẳng: “Đây là ý kiến của mọi người, đều là vì lợi ích của công ty.
Cô không đồng ý cũng phải đồng ý”
Khương Tuyết Nhu cười lạnh: “Vậy nếu Hoắc Vân Dương để Khương Thái Vũ đảm đương vị trí chủ tịch, có phải hay không các ông cũng bằng lòng.
Rốt cuộc là mẹ tôi Khương Thanh Thư sáng lập ra Hồng Nhân hay nhà họ Hoắc thành lập Hồng Nhân cho các ông?”
“Chúng tôi