Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Theo Dõi


trước sau



"Hoắc thiếu gia, bữa sáng của anh ở chỗ này" Dì Lâm bưng bữa ăn sáng bà làm đi ra.


Hoắc Anh Tuấn nhìn một cái, sắc mặt trong nháy mắt khó coi: " Khương Tuyết Nhu, cô chưa làm điểm tâm cho tôi"
"Là anh ngày hôm qua nói bữa ăn sáng tôi làm bẩn" Khương Tuyết Nhu bình tĩnh đối mặt anh, anh luôn là như vậy, hiểu lầm cô rồi liền làm nhục bữa ăn sáng cô làm, sau lại phải tìm mình muốn, chẳng lẽ không thấy mệt sao.


"Lập tức đi làm cho tôi" Hoắc Anh Tuấn hoàn toàn đen mặt.



"Tôi không đi, tôi cũng không có bán thân cho anh Khương Tuyết Nhu ăn xong cháo đứng dậy: "Tôi muốn đi công tác.


Hoắc Anh Tuấn quay đầu hướng về cửa nói với Kiều Vỹ: "Theo sát cô ấy cho tôi, nếu như cô ấy dám đi bệnh viện, trực tiếp đánh ngất xỉu mang về."
"Tôi không phải đầy tớ của anh " Khương Tuyết Nhu tức giận ánh mắt đều đỏ, cô đã quyết định không đi bệnh viện nữa, anh vẫn còn phải dùng loại phương thức này bức bách mình: " Hoắc Anh Tuấn, anh đừng quá đáng."
"Cô chọc tới tôi, tôi sẽ bắt cô làm nô lệ cho tỉnh ngộ, không có ai có thể ở trước mặt tôi phản kháng" Hoắc Anh Tuấn mặt không cảm xúc, nhưng nói ra có thể đem người làm tức chết.


Khương Tuyết Nhu cầm túi xách lên liền đi, Kiều Vỹ đi theo phía sau.


Trên đường đi đến công ty, bất kể Khương Tuyết Nhu tăng tốc độ qua mặt xe ra làm sao, Kiều Vỹ cũng ung dung theo kịp.

truyện xuyên nhanh
Đến bãi đậu xe, Khương Tuyết Nhu xuống xe, Kiều Vỹ nhanh chóng xuống đi theo sau.


"Kiều Vỹ, cô đừng theo tôi có được không, tôi sẽ không đi bệnh viện" Khương Tuyết Nhu đi tới trước mặt Kiều Vỹ, nói thật, đối với nữ hộ vệ này cô cũng có hảo cảm.



"Thật xin lỗi, đây là Hoắc thiếu gia ra lệnh."
"Là Hoắc Anh Tuấn thuê cô sao, anh ấy cho cô bao nhiêu tiền, tôi cho cô gấp đôi." Khương Tuyết Nhu từ trong túi xách móc ra một tấm thẻ.


Kiều Vỹ thờ ơ: "Khương tiểu thư, cho bao nhiêu tiền đều vô dụng, tôi là người của nhà họ Hoắc, chỉ vì nhà họ Hoắc làm việc."
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, chẳng lẽ nhà họ Hoắc có rất nhiều người như Kiều Vỹ như vậy sao, nhà họ Hoắc

tựa hồ so với trong tưởng tượng của cô càng sâu không lường được: "Như vậy cô nói cô đi theo Hoắc Anh Tuấn từ rất lâu, như vậy cô có biết một người tên là Nhạc Hạ Thu không?
Kiều Vỹ bình tĩnh con ngươi bỗng nhiên thoáng qua một tia sóng gợn, mặc dù chợt lóe rồi biến mất, nhưng Khương Tuyết Nhu đích thực là thấy rõ rang: "Ngày đó nghe Hoắc Anh Tuấn nhắc tới, cô ấy là bạn gái trước của anh ấy, bọn họ có phải tình cảm rất sâu đậm hay không"
"Khương tiểu thư, chuyện cũng đã qua, Hoắc thiếu gia trong lòng bây giờ chỉ có một mình cô." Kiều Vỹ liền vội vàng nói.


"Phải không." Khương Tuyết Nhu tự giễu cười một tiếng, cô căn bản chỉ là lừa bịp Kiều Vỹ, nhưng Kiều Vỹ lại để cho cô câu trả lời khiến cô tin rằng Hoắc Anh Tuấn là thật có một bạn gái cũ tên là Nhạc Hạ Thu.


Uống rượu say cũng gọi đến tên cô ấy, lại làm sao có thể trong lòng chỉ có mình.

"Kiều Vỹ, cám ơn cô đã nói với tôi những chuyện này"
Cô xoay người lên lầu.


Kiều Vỹ bất đắc dĩ đi theo lên, thật hâm mộ những người anh em khác có thể ra ngoài làm nhiệm vụ khác, còn cô phải ở đây bảo vệ người phụ nữ của BOSS, bị kẹp giữa hai người này thật là như bánh mì kẹp thịt vậy, thật khó chịu.



Hôm sau, bốn giờ rưỡi chiều.


Lâm Minh Kiều đến thăm Lương Duy Phong đi ra, trong lòng một trận tiếc nuối.


Nếu như ban đầu mình không nhận làm người, thì hai người đã sớm trở thành phu thê, Lương Duy Phong làm sao có thể sẽ mất đi một trái thận.


Nhưng mà việc đã đến nước này, chỉ có thể nói vận may trêu người đi.


Cô lấy điện thoại di động gọi cho Giang Quý Dương:" Quý Dương, anh đợi một hồi đi đón ba mẹ em hay là trực tiếp đi đến nhà hàng Phỉ Thúy?"



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện