Khương Tuyết Nhu đối với tập đoàn Diệp thị không cảm thấy hứng thú, nhưng mà lời mời khó chối từ, hay là đi thử một chút.
Thẳng đến buổi chiều năm giờ hai người mới từ công ty trở lại.
Căn biệt thự nhà họ Diệp đã được thắp sáng đèn đuốc sáng chói, trong sân còn được đem tới rất nhiều đóa hoa cùng cây có đắt giá, biệt thự từ trong đến bên ngoài đều đã được quét dọn sạch sẻ.
Vừa đi vào, Vệ Phương Nghi đang chỉ huy người giúp việc dọn dẹp cái này, dọn dẹp kia.
Diệp Minh Ngọc đổi lại một bộ đồ bằng vải dạ đắt tiền khác.
Bên dưới là chân váy liền quần, bên ngoài còn khoặc một lớp áo khoác bằng lông
Mái tóc dài còn cố ý được tạo kiểu, phía trước là tóc xoăn, phía sau tóc được thắt đuôi sam, linh hoạt sống động giống như một Tiểu công chúa vậy.
"Chồng, tôi nghe nói ông hôm nay mang Tuyết Nhu...!Đến công ty?" Vệ Phương Nghi đi tới có ý ám chỉ dò hỏi.
"Ta không thể mang con gái mình đi thăm công ty sao." Diệp Gia Thanh cau mày.
"Làm sao có thể." Vệ Phương Nghi cố nhịn xuống bực tức trong lòng, cười nói: " Tuyết Nhu, dì hôm nay mua cho con rất nhiều quần áo cùng trang sức xa xỉ, trước kia ở thành phố Thành Đông chắc hẳn là không bán những thứ này, con mau đi thử một chút, đợi một hồi Hoắc thiếu gia tới, cũng không thể ăn mặc quá kém"
"Đi đi." Diệp Gia Thanh cuối cùng đối với vợ mới thuận mắt một lần.
Khương Tuyết Nhu lên lầu mở ra tủ quần áo ra, nhìn thấy quần áo bên trong thì bật cười.
Thật đúng là quần áo xa xỉ, tất cả đều là mấy năm trước, hơn nữa bởi vì màu sắc quá già nên mới bán không được, đây nếu là mặc ra đi gặp nhân vật quý tộc nổi tiếng Kinh Đô, còn không phải là sẽ bị cười nhạo hay sao.
Nhưng mà cô ngược lại không cái gọi là, dù sao cô cũng tin tưởng vào vẻ thùy mị của mình.
Hai mươi phút sau, cô đi xuống lầu.
Vốn là chờ cô cả người trang phục quê mùa đi xuống, nhưng hai mẹ con Vệ Phương Nghi lại trong nháy mắt trợn tròn mắt.
Khương Tuyết Nhu mặc chính bộ lễ phục những màu xám tro mà Vệ Phương Nghi mua, quần áo rộng thùng thình thật là giống như chắn vậy, người bình thường mặc vào thì tuyệt đối rất xấu.
Nhưng Khương Tuyết Nhu mặc bộ đồ này dây khóa kéo cũng không có kéo lên, bên trong mặc một chiếc áo lông màu trắng kết hợp, phía dưới lại phối với một chiếc quần màu trắng bình thường.
Trên mặt đều không trang điểm lộng lẫy, chẳng qua là đánh một chút son môi, nhìn giống như một cô bé mười bảy mười tám tuổi vậy, sạch sẽ, hình dáng tươi đẹp