Ngôn Minh Hạo không cam lòng nói: “Nói thật tám năm trước tập đoàn Hoắc thị dưới sự điều hành của mẹ anh phát triển không tệ, nhưng chỉ đến khi anh nhậm chức, nhiều lần ra nước ngoài, mời những nhân tài hàng đầu, tự mình thành lập phòng thí nghiệm, sau đó lại phát triển lĩnh vực khoa học kỹ thuật, là anh tự tay đặt tập đoàn Hoắc thị ngồi vững trên vị trí gia tộc mạnh nhất cả nước, cũng là anh đưa Hoắc thị lọt vào top 10 tập đoàn mạnh nhất toàn cầu, bây giờ Hoắc Phong Lang lại vô duyên vô vớ được hưởng lợi?”
"Hoắc Phong Lang đã làm được gì, anh bận mải đến mức hai giờ sáng đi ngủ bốn giờ sáng đã rời giường để đi công tác, anh ta nước ngoài chơi bời trác táng, vừa quay trở về liền nhậm chức cao”
“Nhìn tôi rất giống người làm mướn không công sao ?” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên nhíu mày.
Ngôn Minh Hạo khẽ giật mình.
"Chuyện tối hôm qua điều tra thế nào rồi?” Hoắc Anh Tuấn nén khăn lau đi đổi sang chủ đề khác
“Rượu anh uống bị đánh tráo, là một loại rượu dễ gây hưng phấn.
.
” Ngôn Minh Hạo nói: “Sau đó có người nói với Diệp Minh Ngọc rằng phương tiểu thư bị Khổng Vân Tử cưỡng ép đưa vào căn phòng kia”.
“Thì ra là thế” Hoắc Anh Tuấn gật đầu, đêm qua, anh, Diệp Minh Ngọc, Khương Tuyết Nhu, Khổng Vân Tử cũng chỉ là quân cờ trong tay Hoắc Phong Lang mà thôi
Anh liếc mắt nhìn lên phòng ngủ trên tầng, quay đầu lại nói với dì Tần: “Dì đi lên xem một chút”
Dì Tần rất nhanh từ trên lầu đi xuống, lo lắng nói: "Khương tiểu thư nằm trên giường không nhúc nhích, không muốn ăn cũng không muốn uống, tôi cảm thấy tình trạng của cô ấy! thật sự không tốt.
”
Giống như một người còn sống sờ sờ ở đó nhưng không còn linh hồn, không còn có ý nghĩa
Câu sau dì Tân nghẹn lại trong miệng, không nói ra.
“Muốn tuyệt thực sao” Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn loé lên tia buồn bực.
Anh đứng dậy, trực tiếp đi lên lầu.
Như dì Tần nói, Khương Tuyết Nhu nhắm chặt mắt, sắc mặt tái nhợt.
Nhưng Hoắc Anh Tuấn biết cô đã tỉnh dậy rồi.
“Em muốn dùng phương thức này bức ép anh sao” Hoắc Anh Tuấn cười lạnh, “Khương Tuyết Nhu, từ lúc nào mà em trở nên yếu đuối như thế?
Lông mi Khương Tuyết Nhu run rẩy, đúng vậy, là từ khi nào, cô tưởng rằng bố mẹ ruột của mình là vợ chồng Khương Thái Vũ, bọn họ hết lần này đến lần khác bức tử cô, hãm hại cô vào tù, thậm chí trong từ ngục còn hành hạ cô đến chết đi sống lại, về sau | lại biết bà bị hại chết.
Cô đã rất tuyệt vọng, khi trong lòng không có gì ngoài thù hận, còn có anh ở bên cạnh làm bạn.
Là anh cho cô ấm áp và hy vọng.
Mà bây giờ anh giống như một nhà tù giam cầm cô, cô có cố gắng như thế nào cũng không phải là đối thủ của anh, cô không